Á Nô không nghi ngờ gì, trực tiếp một lời đáp ứng, ngay lập tức liền kéo
tay Vũ Trạch tiến về phía viện của nhị hoàng tử Nam Cung Viêm.
Á Nô đưa người đến chỗ Nam Cung Viêm, trực tiếp bị Vũ Trạch dùng
các loại lý do cho kêu trở về, nói là không cần người hầu phục vụ, đi theo
bên cạnh Nam Cung Viêm là được.
Đợi đến khi đám người Á Nô rời đi, vốn dáng vẻ đang tràn đầy vô tội
đáng thương của Vũ Trạch, lập tức xụ mặt xuống.
Nghiêm túc nhìn sang Nam Cung Viêm đang ở một bên: "Tiểu Viêm
Viêm, ta hi vọng ngươi đem chuyện nói rõ ràng cho ta biết, ta không tin Tề
vương gia cùng mẹ sẽ chết dễ dàng như vậy!"
Tới nơi này tìm Nam Cung Viêm, thật là bởi vì hắn tin tưởng Nam Cung
Viêm người này, y một lòng vì Nam Cung Thần mà suy nghĩ, nếu không
ban đầu cũng sẽ không dùng ngàn lượng hoàng kim để đổi lấy về tin tức
cho Nam Cung Thần, mà bây giờ dưới loại tình huống này, hắn cần biết rõ
chuyện đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.
Người muốn hại cha cùng mẹ của mình, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua
cho!
Nam Cung Viêm vốn là nhìn Thư Vũ Trạch tới đây, mới bắt đầu còn
không có phản ứng kịp, đang suy nghĩ muốn thế nào trấn an đứa bé sáu tuổi
trước mắt này, thế nhưng khi một câu "Tiểu Viêm viêm" kia xuất hiện, trực
tiếp một đôi mắt trợn to, quái dị nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn
trước mắt này giống thập hoàng đệ của mình như khuôn đúc.
"Ngươi là tiểu xảo quyệt! Ngươi lại là con trai của Thập đệ? !"
Chỉ chốc lát sau, chợt một tiếng thét kinh hãi truyền đến, Nam Cung
Viêm bây giờ không có nghĩ đến, bé con trước mắt này cùng người của U