WESTLIFE CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI - Trang 103

Chúng tôi được gặp giới quý tộc Indonesia, công chúa, nhà vua, và đủ

thứ kì lạ ở phương Đông. Có lẽ đêm tuyệt vời nhất là khi vua Brunei đề
nghị chúng tôi biểu diễn một đêm dành riêng cho ông ấy. Ông đã xây dựng
một sân khấu cho Michael Jackson biểu diễn, và chúng tôi là ban nhạc tiếp
theo được hát ở đó.

Được dành thời gian bên gia đình nhà vua là một trải nghiệm kì thú. Ông

ấy có cả một sân bowling riêng và cả công viên giải trí. Chúng tôi được trao
cho chìa khóa để lái bất kì chiếc xe nào chúng tôi thích. Tất cả các thành
viên gia đình hoàng tộc sống ở đó và mỗi người bọn họ có một chiếc
Porsche, Lamborghini, hay Ferrari. Họ để cho chúng tôi đua xe trong những
chiếc xe đó. Nó giống như giấc mơ của một cậu học sinh - thật tuyệt vời.
Và có lẽ phần tuyệt vời nhất là ở đây cấm bán rượu, nên đầu óc chúng tôi
luôn tỉnh táo. Tôi còn nhớ mình đã nghĩ. Có công việc nào khác có thể
mang lại cho bạn những điều này?
Thật tuyệt vô cùng.

Niềm vui của Westlife ở phía bên kia thế giới chưa dừng lại ở đó. Chúng

tôi quay trở lại Indonesia vào năm 2007 và cho đến gần ngày cuối của
chuyến lưu diễn thứ hai đó, tôi đã quyết định đi mát-xa ở spa. Tôi phải trải
qua nhiều tuần lưu diễn vất vả nên muốn thư giãn đôi chút. Một người phụ
nữ bước vào và tiến hành mát-xa. Rất thoải mái, rất dễ chịu. Rồi, khi tôi
đang nằm đó gần như trần như nhộng, chỉ có mỗi chiếc khăn tắm nhỏ màu
trắng che ngang thắt lưng, cô ấy lấy chiếc điện thoại di động ra và nói.
“Ngài Mark, tôi có thể chụp một tấm ảnh không?”

Một trong những giây phút đáng nhớ nhất của tôi ở Đông Nam Á là buổi

hòa nhạc. Kian nhớ lại. Thông thường, các buổi hòa nhạc kiểu như vậy là
một sự kiện dành cho giới truyền thông và những người trong ngành. Có
khoảng 200 người được mời đến trong một căn phòng nhỏ và bạn hát chừng
năm ca khúc, bắt tay một số người và nói chuyện với những người được coi
là quan trọng trong khu vực đó.

Ở Indonesia họ làm khác một chút. Chúng tôi bước vào buổi hòa nhạc để

thấy 6.000 người đang đợi ở đó. Đây đáng lẽ chỉ là một buổi biểu diễn nhỏ,
nhưng hóa ra lại là một chương trình cuồng dại nhất bạn có thể tưởng
tượng. Các cô gái chen lấn để đến gần sân khấu và bị kéo ngược trở lại hàng
ghế đầu, thở hổn hển, mệt rũ rượi. Tôi đã phạm sai lầm khi đưa tay ra gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.