WESTLIFE CHUYỆN CỦA CHÚNG TÔI - Trang 191

Khi Mark nói với chúng tôi cậu ấy là người đồng tính, Nicky nhớ lại, tôi

đã rất mừng cho cậu ấy. Thậm chí tôi đã rơm rớm nước mắt. Đó là một sự
giải phóng lớn, bạn có thể nhìn thấy gánh nặng được dỡ bỏ khỏi cậu ấy và
đó là điều cơ bản của nhóm. Tất cả chúng tôi đều rất mừng. Mark là người
hay suy nghĩ nhất trong nhóm nên chúng tôi biết điều này có ý nghĩa thế
nào đối với cậu ấy, và biết cậu ấy đã phải suy nghĩ việc về này nhiều đến
thế nào. Khi cậu ấy đưa ra quyết định trong đầu mình và chia sẻ nó với
những người thân thì cậu ấy đã trở thành một người hạnh phúc hơn trước
rất nhiều.

Lúc đó, chúng tôi nghĩ nếu việc này ảnh hưởng đến ban nhạc dù chỉ một

chút, hay nếu có bất kì phản ứng tiêu cực nào, thì cũng kệ. Kể cả khi nó
đồng nghĩa với việc chấm dứt ban nhạc thì cũng kệ. Mark phải được hạnh
phúc. Chúng tôi không nghĩ người hâm mộ của mình sẽ thay đổi, chúng tôi
hiểu họ nhiều hơn thế, nhưng nếu việc công khai giới tính của Mark có là
nguyên nhân dẫn đến bất kì rắc rối nào cho nhóm thì chúng tôi cũng không
sợ - hạnh phúc của cậu ấy quan trọng hơn chuyện đó nhiều. Trong cuộc
sống có những điều to lớn và quan trọng hơn bất kì sự thành công của bất kì
ban nhạc nào trên đời. Và như Mark đã nói, kết quả là cậu ấy không hề phải
nhận một lời nhận xét tiêu cực nào.

Ngay sau chuyện đó, Mark đã có những thay đổi lớn. Cậu ấy có thể tay

trong tay bước xuống phố với Kevin, có thể hôn nhau nơi công cộng, có thể
cùng nhau đi ăn tối, đến các câu lạc bộ, tham gia các sự kiện với tư cách
một cặp đôi. Cậu ấy có quyền làm vậy, và Kevin cũng thế. Trước đó cậu ấy
đã không thể sống như ý mình trong một thời gian dài, và giờ mọi thứ đã
thay đổi. Tôi nghĩ chính cậu ấy cũng không thể tin được rằng, mọi thứ lại
trở nên tốt đẹp hơn, dễ dàng hơn đến thế với cả hai người. Cậu ấy cũng trở
nên thoải mái, cởi mở hơn, có nhiều người bạn mới, sự tự tin mới. Chúng
tôi rất gần gũi với nhau nên chúng tôi biết đây là một việc quan trọng đối
với cậu ấy, cũng giống như việc chúng tôi có con. Chúng tôi đã - và vẫn -
nhận thức rất rõ việc phải giữ kín chuyện ấy - dù sao đó cũng là cuộc sống
riêng của Mark.

Năm 2006, Mark đã dẫn cả ban nhạc đến một câu lạc bộ đồng tính ở

Dublin, tất cả bốn người chúng tôi, và ở đó thật náo loạn. Chúng tôi khá nổi
tiếng ở Dublin - khi đi một mình, chúng tôi đã không ngừng bị hỏi xin chữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.