XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 154

Mẹ tôi gọi điện, lo lắng khi biết tôi ốm, thế nhưng tôi nói với mẹ, bác sĩ

đã đến thăm bệnh và mọi chuyện đều ổn. Tôi không nói là bác sĩ thú y.

Bố tôi gọi điện, mẹ tôi đã gọi cho bố bảo rằng bác sĩ đã đến nhà tôi, và

bố nói, nếu con muốn bố có thể cho vài lời khuyên v.v...

Mẹ tôi gọi điện và hỏi tôi có cần gì không, hay là mẹ đến.

Tiếp nữa bố tôi gọi điện, mẹ tôi đã gọi cho bố, bảo rằng bố có thể đến, và

hỏi tôi có cần gì không, thì bố sẽ gửi qua mẹ, mặc dù nếu tôi hỏi bố có thể
cho tôi lời khuyên…

Sau đó tôi gọi điện cho mẹ, bảo mẹ khỏi phải đến, vì có Ula đang chăm

sóc tôi.

Bố tôi lại gọi điện, mẹ tôi đã gọi cho bố, bảo rằng bố không đến nữa, và

bố có trà, bánh bích quy và cà phê cho tôi, tôi ốm thì tiện thể đưa hết cho
tôi. Vì bố vừa đi siêu thị Makro về.

Makro là một cửa hàng tiện ích, nơi mọi người mua những thứ mà ở cửa

hàng khác người ta thậm chí không thể nghĩ ra là sẽ mua và mua rất nhiều,
theo số lượng bán buôn. Bố tôi thỉnh thoảng đến Makro và mua, chẳng hạn
một thùng lạc tẩm mật ong để rồi phân phát cho mọi người suốt hai năm
sau đó.

Hoặc phải tới một container trà để rồi lại cũng đem phân phát cho mọi

người.

Hoặc một thùng phomát mà ở cửa hàng cạnh nhà bố tôi cũng có, có điều

nếu ở cửa hàng gần nhà, bố tôi chỉ mua một gói phomát tươi là đủ.

Đằng nào thì bố cũng đang có một thùng phomát. Hạn sử dụng đang hết

từng ngày và lượng phomát đang tồn tỉ lệ nghịch với lượng bố tôi chế biến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.