XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 4

Tôi hàn gắn vết thương lòng

Tôi là một phụ nữ bị chồng ruồng bỏ. Một phụ nữ bị chồng ruồng bỏ với

một đứa con. Con gái. Nó hơn mười tuổi. Phải chăng như vậy có nghĩa là tôi
đã già? Hoàn toàn không phải thế. Chính con gái Tosia của tôi mới già.
Tosia bảo tôi, mẹ đừng quá ưu phiền.

Nó bảo rằng, đằng nào chúng tôi cũng phải chia tay, thì thà làm ngay bây

giờ còn hơn độ mười năm nữa. Con gái tôi cũng từng nghĩ đã đến ngày tận
thế, khi thằng bé Andrzej học lớp Tám C bảo nó không còn yêu con bé nữa.
Vậy mà con bé vẫn trụ nổi. Và bây giờ con bé vẫn có thằng bé theo một cách
nào đó. Với tôi rồi cũng hệt như vậy thôi. Chúng tôi vẫn có thể là bạn của
nhau kia mà. Như trong phim Mỹ ấy. Còn về con bé thì tôi khỏi phải lo, bởi
anh ta đã hứa với con, mãi mãi anh ta sẽ là cha của nó.

Ôi, lạy Chúa, tại sao tôi lại gặp cảnh ngộ này nhỉ? Tại sao chồng tôi

không học lớp Tám C? Nếu như vậy thì nhất định anh ta sẽ không có con
với người đàn bà khác. Anh ta lẽ ra phải học lớp Tám C. Anh ta rung động
có khác gì Andrzej trước con gái Tosia của tôi cơ chứ!

Tôi căm thù anh ta.

Tất cả đàn ông đều cùng một giuộc.

Cứ mỗi lần nghĩ đến những chuyện không đẹp đẽ lắm, bên tai tôi lại

văng vẳng những lời ưa thích của mẹ tôi:

“Judyta, sao lại như vậy hả? Mẹ dạy con như thế ư?”

Tôi đã được dạy dỗ từ lâu rồi.

Chừng ba chục năm đã trôi qua kể từ khi quá trình này đúng ra đã phải

chấm dứt, vậy mà nó vẫn chưa hoàn tất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.