XIN CẠCH ĐÀN ÔNG - Trang 5

Ôi, mẹ ơi!

Bố mẹ cho tôi cái tên Judyta còn chưa đủ hay sao! lại còn thêm cho tôi

một đứa em trai nữa. Và ra công dạy dỗ. Tôi được dạy dỗ đâu phải để thành
một đứa con gái hư nết, đầu óc chỉ nghĩ toàn những chuyện không đẹp đẽ
gì. Tôi phải biết dọn dẹp những thanh ghép hình sau khi chơi (và đồ chơi,
búp bê, quần tất, quần lót, sách vở, cốc chè, gạt tàn thuốc, ly uống rượu, chai
lọ nữa). Nói năng phải lễ phép, chẳng hạn như xin chào, tạm biệt, xin lỗi,
xin mời và cảm ơn. Rửa tay trước khi ăn và cả sau khi ăn nữa thì càng tốt.
Không nói leo khi không được hỏi. Phải đối xử tốt với em trai. Với cậu em
thì tôi có chút phiền toái - tôi sẽ không ngần ngại đưa nó vào rừng và vứt nó
ở lại đó mãi mãi. Tống nó vào túp lều cổ tích. Cho nó hóa thành một con
hươu non. Đem nó cho Bà Chúa Tuyết. Ăn thịt nó. Sau đó cứu nó và lại đưa
nó về nhà. Tôi sẽ thành một nữ anh hùng tại gia và lúc đó chắc có lẽ bố mẹ
sẽ yêu tôi lắm lắm.

Rồi sau đó em tôi sẽ khôn lớn và rời khỏi nhà đi đến tận cùng thế giới.

Lúc đó bố mẹ lại càng yêu tôi hơn.

ế rồi như các bạn có thể đoán được, tôi không đưa cậu em vào rừng.

Không có ai ăn thịt nó, không có ai thiêu sống hay ướp lạnh nó. Tôi không
phải đem nó ra rã đông.

Tôi đã quyết định suy nghĩ một cách thật thà và thẳng thắn về chuyện

đó, bịt tai trước những lời của mẹ:

“Lạy Chúa tôi, mẹ có dạy con như vậy đâu.”

Cậu em tôi đã trụ được trong những điều kiện khó khăn như vậy, bây

giờ nó là một họa sĩ. Tôi quý nó và không phải đưa nó đi đâu nữa cả. Tự nó
đi tới tận cùng thế giới. Bây giờ bố mẹ lại càng yêu nó hơn.

Những ý nghĩ không đẹp đẽ gì lúc này của tôi chủ yếu liên quan đến

người chồng đã làm Jola có chửa. Jola là một mụ đàn bà. Xấu dã man. Răng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.