XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 1 - Trang 118

Ngô Phi có vẻ không hiểu, lại muốn giải thích cho mình: “Peter muốn

cho tôi thêm nhiều cơ hội rèn luyện hơn, cho nên ông ấy mới trải sẵn đường
để tôi giải quyết việc này. Tôi cũng không hề làm hỏng việc.”

Mao Tuệ Châu nhìn cậu ta, gật đầu. Ngô Phi đi tới cửa chợt quay đầu

hỏi: “Chị Zoe, chỗ này có vấn đề gì à?”

Mao Tuệ Châu suy nghĩ rồi lắc đầu, bảo anh ra ngoài.

Mao Tuệ Châu xem kỹ lại số liệu kia lần nữa, chắc chắn rồi. Cô không

nhịn được lấy một điếu thuốc ra, châm lửa, hít mạnh một hơi. Làn khói
lượn lờ bay lên giữa không trung, che mờ tầm nhìn của cô, cô xua tay đánh
tan làn khói.

Khi cô hút xong điếu thuốc, cũng là lúc Thôi Ứng Vỹ vào đến công ty.

Mao Tuệ Châu nghe thấy ông ta lớn tiếng gọi Ngô Phi đem giấy tờ vào cho
ông ta xem. Mao Tuệ Châu dụi đầu thuốc vào gạt tàn, sau đó xua tay với
Ngô Phi đang vào lấy giấy tờ: “Để tôi đem cho ông ta, cậu cứ làm việc của
mình đi.”

Ngô Phi cảm ơn, rồi cảm thấy hình như có gì đó không đúng, vừa đi

vừa quay đầu nhìn Mao Tuệ Châu mấy lần.

Mao Tuệ Châu ôm giấy tờ đi vào phòng làm việc của Thôi Ứng Vỹ,

lằng lặng đặt xuống bàn làm việc của ông ta. Thôi Ứng Vỹ thấy cô bước
vào, có chút ngạc nhiên. Mao Tuệ Châu không đợi ông ta lên tiếng đã kéo
cái ghế trong phòng và ngồi xuống.

Thôi Ứng Vỹ nhìn đống giấy tờ trên bàn, lại nhìn Mao Tuệ Châu, lên

tiếng hỏi cô: “Zoe, tài liệu báo cáo bên cô đã chuẩn bị đâu vào đấy rồi à?”

“Cũng tàm tạm.”

“Vậy thì tốt, lát nữa lúc ra sân bay tôi sẽ gọi cô, chúng ta cùng đi.”’

Mao Tuệ Châu không muốn vòng vo với ông ta, trực tiếp hỏi: “Ông

định làm thế nào? Lần thẩm tra này nhất định sẽ tra được ra.” Cô hất cằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.