XÓM CẦU MỚI - Trang 128

Câu nói ấy cũng không khác gì câu nói: "Tý nó sốt" (mà ai không biết là Tý
sốt) nhưng nghe Mùi nói thế bác Lê gái nhìn chồng một cái và nhắc lại một
cách đầy trịnh trọng:
"Hoả nó bốc thầy mày ạ."
Mùi lại nói tiếp:
"Bây giờ phải cho nó hạ hoả."
Mùi đứng lên chạy sang cửa hàng để lấy một liều thuốc sốt. Bác Lê gái lại
lay đầu Tý:
"Tý ơi, tỉnh mau, uống thuốc hạ hoả thì khỏi ngay, cô Mùi đã bảo thế."
Nhưng Tý lúc đó đương nghĩ ngợi cố hiểu xem tại làm sao ruột gan phổi
của nó lại chạy ra ngoài người nó, nhưng nó nghĩ không ra; người nó như
chơi vơi trên quãng không một cách rất khó chịu và óc thì nhức như búa bổ.
Tý nói với mẹ:
"Bu ơi, ruột con làm sao lại chạy ra ngoài bụng thế?"
Bác Lê gái nhìn chồng nói:
"Không khéo nó chết mất, thầy mày ạ. Đấy, đã đến lúc nó mê sảng rồi..."
Nói xong bác oà lên khóc, rối rít gọi tên thằng Tý. Mùi đi sang cầm gói
thuốc, bảo Bé đi lấy chén nước. Nghe bác Lê gái khóc, Mùi vừa hoà thuốc,
vừa rướm rướm nước mắt, đến lúc nàng nhấc đầu Tý và thấy hai con mắt
của Tý nhìn ngược lên - một triệu chứng mà nàng tin là triệu chứng của
những người sắp chết - Mùi lại khóc nhiều hơn nhưng lúc đó nàng khóc
không phải vì nghe bác Lê gái khóc mà vì thương Tý sắp chết, thằng Tý mà
nàng vẫn yêu nhất đám trẻ con ở xóm và nàng càng yêu hơn từ khi đã vụng
trộm cho nó ăn bánh.
Bé biết tánh Mùi nên bảo mẹ:
"Bu có nín đi không để cô Mùi chữa..."
Nhưng cả nhà thì tưởng Bé bảo mẹ nín sợ làm rối trí Mùi. Mùi cho Tý uống
xong, cất tiếng hỏi:
"Tý ơi, Tý có biết ai đây không?"
Mùi vừa hỏi vừa lấy ngón tay chỉ vào mình. Tý thấy cô Mùi vừa khóc vừa
hỏi nó thế, nó chẳng hiểu vì sao nhưng cũng đáp:
"Cô Mùi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.