XÓM CẦU MỚI - Trang 130

"Ăn đi, ăn được thì chóng khỏi. Còn lòng lợn thì độc không ăn được, hôm
nào khỏi tao mua riêng cho mà ăn."
Tý nhai miếng thịt nhưng không thấy ngon gì. Nó cũng cứ cố nhai và nhắm
mắt nuốt cho được miếng thịt vì Tý thấy mẹ bảo cố ăn cho chóng khỏi.
Nuốt hết bốn miếng thịt, Tý lắc đầu:
"Con không ăn được nữa, bu cho con uống nước."
Vừa lúc ấy Mùi chạy sang để nhắc bác Lê cho Tý uống thuốc vì đã được
hai giờ rồi. Mùi giật mình nhìn thấy đĩa thịt đặt ở trước hai người và tay
bác Lê còn cầm đũa:
"Chết, bác cho nó ăn lòng lợn đấy à?"
"Không, tôi cho nó ăn thịt thôi, thịt xào lành mà."
"Thịt gì ăn vào thì cũng nguy."
"Thế à cô?"
Bác lại lo sợ nói với Mùi:
"Nhưng nó có ăn được đâu. Đây là hôm qua nó đi cả ngày sang câu tôm
bên bến Trò giờ ăn cơm cũng không về, tôi để phần cho nó."
"Thế nó có bị ướt mưa không? Chiều hôm qua mưa to."
"Tôi không để ý nhưng chắc là ướt."
"Thôi thế nó bị cảm rồi. Cảm thì không sao."
Bác Lê nhẹ hẳn người, một là vì Mùi nói cảm không sao, hai là vì không
phải nó sốt vì bác cốc đầu long óc. Mùi về rồi, bác vừa bế Tý vừa thong thả
gắp các miếng lòng, miếng giả cầy ăn vã. Bác thấy ăn ngon và ăn hết cả đĩa
lúc nào không biết. Nhưng đến hai giờ chiều, Tý lại sốt nặng hơn, nó nằm
thiêm thiếp, thở nhanh và nói lảm nhảm luôn mồm.
Nghe bác Lê gái gọi, Mùi lại phải sang, rất bực mình vì thuốc của mình
không công hiệu. Vừa sang đến nơi thì Tý cũng vừa nôn ra đầy chiếu nào
cơm nào thịt. Mùi nhìn vào những miếng thịt, lấy làm mừng rằng không
phải thuốc không công hiệu nhưng vì tại bác Lê gái đã cho nó ăn thịt và vì
thế nó bị sốt nặng lên. Nhưng Mùi không nói cho bác Lê biết sợ bác Lê áy
náy. Bác Lê cũng nhìn vào chỗ cơm nôn ra và lấy làm ngạc nhiên cả ngày
hôm qua Tý nhịn đói, cơm ở đâu mà nôn ra nhiều thế kia. Bác Lê trai hỏi
vợ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.