XÓM CẦU MỚI - Trang 162

chính của ông ta là hình như đi lừa người. Tôi sẽ tìm ra và ông giáo Đông
sẽ ngồi tù".
Mùi nhìn Siêu và lấy làm phục; Siêu đã đi học ở Hà Nội mấy năm chắc là
thạo về luật lệ lắm. Có Siêu ở gần, xẩy ra chuyện gì Mùi cũng không sợ
nữa. Nghe Siêu nói, Mùi cũng thấy ông giáo Đông là một người gian giảo
như bà chủ Nhật Trình và đáng bỏ tù. Mùi bảo Siêu:
"Anh nên tìm được cách bỏ tù ông giáo Đông thì dân vùng này sẽ phục anh
lắm và anh sẽ có vô số học trò. À, em chưa bảo anh là bên phố Phủ ông ấy
cũng có nhà nữa, nhà nào đồ đạc cũng bầy biện sang trọng và người ta nói
ông ấy đi hát nhà trò luôn. Tiền đâu ra lắm thế".
Rồi hai người ngồi bàn về cách thức để bỏ tù ông giáo Đông. Trước hết,
Siêu giảng nghĩa cho Mùi biết về các hội buôn, cách thức lập hội, có những
loại hội gì và nói nhiều hơn về các hội để dành tiền. Mùi chăm chú nghe vì
lần đầu tiên có người giảng cho rành rọt về những việc mà Mùi chỉ biết lờ
mờ. Bây giờ nàng đã rõ hết công việc của hội công ích để dành tiền. Mùi
cũng bắt đầu thấy kinh tế học là một thứ thần diệu và người đã nghĩ ra làm
việc lập hội để dành tiền phải là một người giỏi lắm.
Hai người mải nói chuyện quên hẳn việc dọn đồ đạc. Bác Bút phải đến
nhắc:
"Cô Mùi, đồ đạc dọn hết rồi, không mất vỡ một cái nào cả".
Rồi bác vái cả hai người, đi về phía phố, đầu cúi xuống và nhe lợi như
đương cười với những hòn sỏi, những khóm cỏ dưới chân. Siêu hỏi Mùi:
"Này sao không trả tiền bác ta".
Mùi nói:
"Không cần".
"Ở nhà quê thế tiện nhỉ. Đỡ phải mặc cả, mà nghe cãi nhau đắt rẻ đến khó
chịu".
Mùi giảng giải:
"Trả bằng cách khác. Bác ta không bao giờ lấy tiền của ai cả. Khi nào nhà
có giỗ tết, bác ta đến ăn cỗ, uống rượu".
"Lúc nẫy bác ta nói hát là hát gì thế?"
"Hát chèo".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.