XÓM CẦU MỚI - Trang 163

Hai người cùng đứng lên để về nhà bầy biện. Mùi vừa đi vừa nói cho Siêu
biết về đời bác Bút. Hai vợ chồng trước làm nghề hát chèo nhưng bị vỡ
tiếng phải bỏ nghề đưa nhau đến ở cuối chợ. Hai vợ chồng bác nghèo lắm;
bác Bút gái nuôi gà chăn vịt nên suốt ngày hay ở ngoài đồng cói và cũng
may cho mọi người vì bác khó tính lắm, hay cà khịa cãi nhau với bất cứ
một ai. Bác Bút trai thì suốt ngày đi hết nhà nọ đến nhà kia. Trước bác đi
kéo xe nhưng bây giờ sức yếu phải nghỉ. Bác có đứa con trai nhưng từ khi
đứa con mất thì người ta bảo bác hoá điên. Sự thực bác cũng không điên gì.
Bác chỉ vui tính quá một tí thôi như là lúc nào cũng say rượu. Nhà ai có
công việc thì bác đến làm giúp; bác cũng không giúp gì được nhiều vì bác
không biết làm công việc gì cả nhưng bác có cái tài là ở bất cứ nhà nào từ
nhà sang trọng như cụ Hường cụ Đốc cho đến nhà nghèo cùng đinh, ở đâu
bác cũng đứng vào địa vị một người nhà và cư xử đúng với địa vị mình.
Bác lại được cái rất lương thiện, không tơ hào của ai một tí gì. Vì vậy bác
đến nhà ai cũng lọt và được người ta ưa. Quanh vùng này, bác ta đều quen
và nhớ cả ngày giỗ lớn giỗ bé của từng nhà một. Bác tuy nghèo mà thành
quanh năm ngày tháng được ăn cỗ và uống rượu. Ít khi lắm, nhưng nếu
hôm nào buổi chiều phải ăn cơm nhà thì bác Bút gái thể nào cũng mua rượu
và cả bác Bút gái hôm đó cũng uống rượu. Thế rồi hai vợ chồng say diễn
trò ngay ở trước cửa nhà và trẻ con đến xem đông lắm. Mùi cười nói với
Siêu:
"Em cũng đến nghe một lần. Hay và vui đáo để. Đúng đến chỗ... chỗ gì em
cũng chẳng rõ, bác gái vừa hát vừa khóc mà bác khóc thật, nước mắt chẩy
ròng ròng trông vừa thảm hại vừa buồn cười. Thành thử em cũng vừa cười
vừa khóc theo bác ta, không nhịn được".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.