XÓM CẦU MỚI - Trang 19

giọng hơi cao; nàng giật mình nhìn sang giường Triết nằm nhưng lại yên
tâm ngay. Triết đã ngủ là ngủ say mê mệt, nàng không sợ gì mà không may
phải lúc Triết thức cũng không sao. Đã nhiều sáng thức dậy khi cần nhớ
ngày phiên chợ hay ra ga sớm nhờ người đi Hà Nội mua cà cuống hay mua
tương Cừ Đà, nàng vẫn thường nói lẩm bẩm một mình trong chăn: "Hôm
nay cô phải nhớ mua tương nhé" hoặc "mua cà cuống nhé".
Triết có nghe thấy cũng chỉ tưởng là nàng nhắc đến việc nhớ mua tương,
nhớ mua cà cuống gì đó.
Nàng gấp thư bỏ vào túi rồi nằm ép má lên gối, đưa mắt nhìn qua cửa sổ
chắn song. Ánh trăng hạ tuần càng về sáng càng tỏ và hơi ngả ra mầu vàng,
Mùi trông tưởng như bên hàng xóm có việc vui mừng, ánh đèn làm cỗ bàn
chiếu sang tận bên này. Nàng lặng người nhìn và thấy thoáng trong ánh
trăng vàng có cái gì đẹp lắm.
"Cái gì nhỉ?"
Mùi tự hỏi và bỗng dưng nhớ ra. Phải, một hôm nào còn bé, nửa đêm thức
dậy, nàng nhìn thấy ánh đèn làm cỗ bàn mừng Siêu mới thi đỗ từ ở bên nhà
Siêu chiếu sang chỗ nàng nằm và in bóng những cây nứa ngang dọc của
hàng rào và những cành lá cây mồng tơi leo, rõ như cắt trên bức tường
trắng. Cái cảnh đẹp in sâu vào hồn nàng một đêm hè đã xa lắm và cả cái
vui sống cạnh Siêu ở quê nhà cùng một lúc Mùi thấy như nó hiện ra trong
mảng ánh trăng kia. Và bây giờ nàng mới hiểu tại sao lúc nãy nàng đã thấy
trong mảng ánh trăng có cái gì vui đẹp.

*

Siêu và Mùi là hai anh em họ, con dì con già. Hai nhà ở cạnh chỉ cách có
bức dậu thưa. Ngay từ lúc còn bé Siêu và Mùi đã hợp tính nhau và quấn
quýt chơi đùa với nhau suốt ngày. Có một việc xẩy ra Mùi không bao giờ
quên được là hôm Siêu ôm và hôn nàng. Siêu hơn nàng năm tuổi nên
thường có khi bế nàng vào lòng tự nhiên trước mặt mọi người mà Mùi cũng
thấy không có gì khác thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.