XÓM CẦU MỚI - Trang 213

xuống bếp con tưởng là thầy đợi anh Nhỡ".
Bác Lê trai hỏi:
"Thế tại sao mày lại tưởng tao đợi thằng Nhỡ?"
Tý đứng yên ngẫm nghĩ lại càng làm hai bác Lê hồi hộp đợi. Tý đứng ngẫm
nghĩ là ngẫm nghĩ không hiểu tại sao cha lại hỏi vặn về chỗ ấy, chứ không
phải nó nghĩ về câu trả lời. Sau cùng vì bác Lê trai giục, Tý đáp:
"Cả nhà đủ cả chỉ thiếu một mình anh Nhỡ".
"Thế là khá".
Thấy cha mẹ vui vẻ nét mặt, Tý nghĩ thầm:
"À không phải anh Nhỡ chết".
Bác Lê trai lại hỏi:
"Thế mày có đợi anh Nhỡ mày không?"
"Thưa thầy không".
"Thế bu mày có đợi thằng Nhỡ không. Thế con Út thằng Thêm thằng Nữa
có đợi thằng Nhỡ không?"
"Thưa thầy không".
"Thế sao mày lại cho là tao đợi thằng Nhỡ".
Câu sau cùng bác Lê trai hỏi dằn từng tiếng nên Tý lo sợ tưởng mình đã có
gì hỗn đối với cha khi bảo cha đợi anh Nhỡ.
Bác Lê gái thấy chồng hỏi to tiếng quá, vội dịu giọng nói với Tý:
"Mày nghĩ thế nào thì mày cứ nói thật như thế. Không sợ gì".
Tý nghe mẹ nói, yên tâm vội vàng trả lời nhưng nó cũng không dám nói
hẳn là cha say rượu mê man sợ như thế hỗn với cha:
"Thưa thầy chúng con không đợi vì chúng con biết anh Nhỡ không về".
Bác Lê trai nhìn vợ rồi hất hàm một cái, vẻ mặt đắc thắng và đầy vui
sướng. Bác Lê gái lại oà lên khóc. Tý vò đầu không hiểu một tí gì cả.
Bác Lê trai vẫy Tý bảo ngồi xuống cạnh mình.
"Từ hôm nay mày không phải đi câu tôm nữa".
Tý hơi lo sợ tưởng có lỗi gì nên cha không cho đi câu tôm nữa, nhưng có
hai tiếng ‘‘không phải’’ nên Tý yên tâm.
"Hôm nay mày ở nhà, bu mày cho quần áo, mua bút giấy cho mày đi học".
Nghe câu nói của cha bảo đi học, Tý không biết là thích hay khó chịu. Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.