XÓM CẦU MỚI - Trang 231

"Xin lỗi cô, tôi đã làm phiền lòng cô".
Chàng lật chăn kéo tay Mùi:
"Cô dậy thôi để đi cân, cô mà không đi cân thì cô làm khổ tôi. Dậy đi..."
Chàng kéo mạnh tay Mùi bắt ngồi dậy:
"Tôi lạy cô".
Mùi rút tay mình ra. Lại gục đầu vào trong chăn.
"Tôi chẳng đi đâu. Tôi không cân với kiếc gì cả".
Siêu đã nói đến thế mà nàng còn giận. Siêu thấy hai bàn tay mình run run
và quả tim đập mạnh. Chàng đã bắt đầu cáu và một khi cơn tức lên thì
chàng không còn biết mình làm gì nữa. Chàng kéo mạnh tay ôm lấy cổ, lấy
vai Mùi kéo mạnh nàng ngồi dậy. Chàng vừa thở mạnh vừa nói:
"Tôi van cô".
Rồi chàng cất tiếng nói to như ra lệnh:
"Cô dậy đi cân!"
Mùi ngoan ngoãn để Siêu ôm mình kéo ngồi dậy. Nàng đã muốn làm lành,
nhưng muốn để Siêu ôm mình lần nữa, nàng lại ngả người như định tâm
nằm xuống, miệng nói:
"Em khổ lắm..."
Bỗng Siêu hất nàng một cái mạnh làm nàng rúc người vào đống chăn.
Nhưng tuy bị Siêu hất một cái mạnh quá nàng lại thấy choáng váng dễ chịu
và sung sướng.
"Phải, tôi làm khổ cô. Ngay ngày hôm nay tôi sẽ đi khỏi cái nhà này.
Không cần nói nhiều".
Ông Lang vừa sực thức và nghe thấy tiếng Siêu nói to, ông vội hỏi:
"Cái gì thế ?"
Mùi vội vàng ngồi ngay dậy, quấn lại khăn:
"Thưa thầy không ạ".
Ông Lang đoán là hai anh em to tiếng về một câu chuyện gì đó nhưng ông
cũng không hỏi thêm cho biết rõ. Mùi nhìn Siêu ngồi gục đầu bên thành
giường, hai tay nắm chặt; đợi một lúc lâu không thấy ông Lang hỏi gì nữa
nàng hạ giọng và dịu dàng nói với Siêu:
"Em làm anh khổ lắm phải không".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.