XÓM CẦU MỚI - Trang 258

tốt hơn vì cũng như là một số tiền để dành; nếu vạn nhất có buôn bán thua
lỗ, lúc cùng đã có số tiền phòng xa ấy. Thế là từ hôm Siêu về tự nhiên nàng
có được số tiền để buôn bán và có thêm được số tiền để dành. Bất giác
nàng nghĩ đến câu bắt được cóc vàng của bà Huyện Thanh; nàng lại bắt
được hai con tất cả.
Cả Mùi và Siêu đều muốn tránh bàn tán nhiều về số tiền ấy trước mặt Triết,
Mạch và mở khăn lấy bánh ăn. Siêu ăn ngon lành còn Mùi vì mừng mà ăn
không thấy ngon. Nàng lẩm nhẩm tính thầm:
"Sáu chục với hai trăm chín mươi đồng là ba trăm năm mươi với năm mươi
nữa là bốn trăm và có thể có tờ giấy một trăm nữa là năm trăm tất cả. Mình
thành ra giầu nhất xóm. Cố buôn bán một hai năm thì có thể về ở hẳn làng,
tậu ruộng làm nhà...
Triết nhìn chị, nói:
"Chị không ăn đi à? Ăn mau còn đi chứ?"
Mùi chớp mắt, mỉm cười:
"Anh Mạch anh ấy ăn như thế kia, làm chị ăn mất cả ngon".
Mùi ngồi nhìn Mạch thấy Mạch một tay cầm bánh gio chấm đầy mật, một
tay cầm bánh dầy đỗ xanh bên trong và trước mặt một quả chuối bóc vỏ
sẵn; Mạch cắn xong một miếng bánh gio lại cắn một miếng bánh dầy rồi
đặt bánh dầy cắn một miếng chuối và nuốt lấy nuốt để cả ba thứ một lúc.
Mật dính cả lên má lên thái dương và đậu xanh dính cả ở vành tai và ở tóc
nữa. Mạch ngừng nhai để nói:
"Ăn thế mới ngon chứ chị. Chị thử ăn như thế xem".
Mặc dầu Mạch và Siêu ăn khoẻ nhưng cũng chỉ hết một gói. Muốn chiều bà
cụ hàng, Siêu lại ăn thêm hai bát bún riêu. Mạch, Triết cũng ăn thêm một
bát, Mùi vì muốn cho Siêu vui lòng, nên nàng cũng ăn một bát nhỏ. Siêu
tính nhẩm và tuy chỉ có bẩy xu tất cả, chàng cũng cho bà cụ cả một hào. Bà
cụ mừng rỡ nhìn Siêu nói:
"Hôm nào các cô cậu lại đến ăn quà".
Siêu đáp:
"Có, hôm nào tôi lại đến đây ngồi đúng ở đây để ăn quà của bà cụ nhé. Độ
mười năm sau bà cụ ạ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.