XÓM CẦU MỚI - Trang 259

Mọi người đứng lên một cách nặng nề vì bụng no, chỉ trừ có Mùi. Lúc đi
ngang qua hai cái bị của người đàn ông, Siêu cố ngoảnh mặt nhìn đi chỗ
khác để mắt khỏi vô tình đặt vào cái bị làm chàng mất cả cái thú đoán. Đi
ba cây số nữa thì đã đến làng Phướn. Siêu đã bẩy năm chưa về làng lần nào,
nhưng chàng thấy không có gì đổi khác cả. Cây đa và luỹ tre không cao lên
được chút nào và hình dáng vẫn nguyên như cũ. Đi khỏi nhà ông Chánh
Hoạt, Siêu ngừng lại để nhìn vào một cái ngõ; cái ngõ ấy hai bên tre cao
rào sát nhau nên bao giờ cũng tối và đầy lá khô; cuối ngõ lộ ra một quãng
cánh đồng sáng và ở chân trời, hình lờ mờ và tím nhạt của một trái đồi nhỏ.
Trước kia đi học về qua, lần nào chàng cũng không quên nhìn vào cái ngõ
ấy và có cái cảm tưởng như đứng ở một thế giới nhìn qua ngõ tre sang một
thế giới khác, vì thế chưa lần nào chàng đi vào cái ngõ ấy sợ đi biết hết mất
cả bí hiểm. Siêu thấy ngõ vẫn đầy lá tre khô, ánh nắng vẫn đan nhau với lá
tre trên vòm cao cũng như ngày nào và quả đồi cũng vẫn một màu tím nhạt
ấy và vẫn hình như ở một thế giới xa xôi khác.
Đi qua cổng nhà nào, Mùi cũng giục mọi người đi mau và đừng nói
chuyện. Nàng sợ họ biết là mình về làng, không vào thăm thì sợ họ giận mà
nếu vào thăm cho khắp thì không đủ thì giờ.
Đến căn nhà cũ của Siêu thì ông Lý Đàn đã sửa soạn gà xôi sẵn sàng theo
lời Mùi nhờ người về nhắn mấy hôm trước.
Hồi ông Cai đem vợ con đi Hải Phòng, cái nhà tranh của Siêu để lại cho
ông Lý Đàn người chú họ của Mùi ở nhờ. Bên cạnh nhà ông Lý, cạnh một
cái giậu thưa là cái nền gạch còn trơ lại của nhà ông Lang bị cháy. Cái nhà
dưới đã siêu vẹo bây giờ để lại cho một người có họ xa và nghèo ở.
Sau bẩy năm Siêu mới lại bước vào căn nhà cũ của mình. Siêu để mặc Mùi
sửa soạn và nói chuyện với ông Lý, chàng đi vào cái buồng ở bên tay trái là
chỗ chàng vẫn sống từ lúc sinh ra đời và cho đến khi rời khỏi làng. Qua cái
cửa sổ chấn song nhỏ, ánh sáng ở ngoài đưa vào phơn phớt xanh; vẫn còn
nguyên mấy cành lá cây na rủ sát cạnh cửa sổ và làm cho ánh sáng căn
buồng của chàng lúc nào cũng phơn phớt xanh và cả tuổi thơ của chàng
hình như có nhuộm thứ ánh sáng trong và mát ấy. Siêu nhìn ra ngoài cửa sổ
và lúc đó chàng tưởng thời gian ngừng hẳn lại: ở cạnh cây mít vẫn còn treo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.