XÓM CẦU MỚI - Trang 267

nghĩ nữa. Đầu tôi đã rức dữ, cô ạ".
Mùi mỉm cười thích chí:
"Thế à anh. Anh nghỉ một hôm, mai hết rức đầu lại cố đoán xem. Anh mà
đoán đúng thì được em phục anh nhất thế giới".
Siêu lẩm bẩm:
"Lạ thực. Nó là cái gì?... Nhưng thôi".
Mùi nhìn Siêu và đã bắt đầu hơi thương hại.
"Hay là bây giờ anh để em giúp anh nhớ".
Siêu vội giơ hai tay xua:
"Cô đừng nói. Cô nói thì hỏng hết".
Mùi lại thôi không nói nữa. Nàng nghĩ đến câu Siêu bảo đầu óc nàng lung
tung lúc nãy. Chính ra không phải nàng lung tung: mười hôm trước nàng
chợt nghĩ ra là nếu để Siêu làm pháo thăng thiên, cả Xóm Cầu Mới, cả hai
phố Phủ nữa họ sẽ đổ đến xem, nhà nàng sẽ là chỗ chú mục của tất cả mọi
người và khắp vùng ấy họ sẽ bàn tán về Siêu, về bà Cai, thành chuyện to
ngay. Nàng định bảo Siêu nhưng lúc nhớ đến việc bảo thì nàng lại ngồi ở
cân hay ở cửa hàng, lúc về nhà lại quên bẵng đi mất, như thế đã mấy lần
rồi.
Rồi nàng nói cho Siêu biết rõ cái nguy hiểm của việc làm pháo bông. Siêu
cũng lấy thế làm phiền nhưng chàng hơi mừng vì chàng không dám chắc
pháo thăng thiên của mình nó có thăng thiên không. Nếu định làm pháo
thăng thiên mà nó không thăng chỉ xì xì ở mặt đất thì ngượng với Mùi chết.
Bây giờ nếu nó thăng thiên thật thì càng hay, chàng sẽ đốt nó lúc bốn giờ
sáng không sợ ai trông thấy; nếu nó chỉ toả ra ở mặt đất chàng cũng có thể
bảo Mùi là chàng định tâm làm thế để người trong nhà xem với nhau thôi.
Chàng lại lấy làm mừng thấy bây giờ Mùi lại lo lắng giữ gìn cho sự yên
tĩnh của chàng hơn cả chàng nữa.
"Cô nghĩ thật chu đáo. Tôi thì vì thích làm pháo thăng thiên quá nên không
nghĩ đến chỗ đó. May đã có cô nghĩ đến".
Chàng khen Mùi và mong Mùi để ý hơn nữa đến những việc như thế. Mùi
chớp chớp mắt, nói:
"Thế sao anh lại bảo em đầu óc lung tung".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.