XÓM CẦU MỚI - Trang 268

"Chẳng lung tung là gì. Không lung tung mà lúc xem cam xem quýt lại hỏi
thăm về đứa con người ta".
"Ồ, anh nói đúng".
Mùi giật mình thấy Siêu nói đúng nên bất giác thốt ra câu thú nhận đó
nhưng nàng thấy Siêu không để ý đến. Siêu thì cho là Mùi bảo chàng nói
đầu óc nàng lung tung là đúng. Mùi toan nói giảng thêm nhưng tự nhiên
nàng lại thôi; nàng mỉm cười nghĩ thầm:
"Anh ấy thích nghĩ thì cứ để anh ấy nghĩ cho rức đầu chơi".
Triết ở trong nhà ra giục chị về. Chào ông Lý Đàn rồi, Siêu còn đứng lại
một lúc nhìn quanh và tưởng tượng đến khi làm nhà mới xong thì quang
cảnh sẽ ra sao. Chàng lim dim mắt như trông thấy trước một cái hiên rộng
và mát có để cái ghế bành mây sơn màu sữa lẫn màu da cam, giống như cái
ghế mây chàng đã trông thấy ở hiên một biệt thự ở bãi biển Đồ Sơn, ngoài
hiên là một vườn đầy na, và trong bóng mát xanh xanh của lá na, Mùi mặc
một cái áo trắng đương đứng nhăn mũi gắt với chàng về chuyện hai con
công.
Giữa lúc đó, Mùi đương vừa nhăn mũi vừa mỉm cười nhìn Siêu vì nàng
đoán là Siêu lại nghĩ đến cái hàng rào găng. Siêu định nhìn vòng quanh
sang nền gạch nhà Mùi nhưng đến gần rặng cây chàng ngừng lại, không
muốn cho cái chuồng chim công của Mùi làm bẩn mất cái cảnh đẹp đẽ kia.
Mùi thích công không sao nhưng nàng lại thích cái chuồng công; ở trước
mắt chàng mà lúc nào cũng có một cái chuồng nó nhắc chàng nghĩ đến
những cái chuồng khỉ ở Bách Thú, đời chàng sẽ kém thú đi nhiều. Nhưng
chàng không dám nói ra sợ Mùi không bằng lòng. Thế mà độ nào Mùi lại
bảo chàng vẽ cho nàng một cái kiểu chuồng công. Nhưng nếu không vẽ cho
Mùi chắc nàng lại hờn dỗii bằng ba hôm đi cân gạo.
Siêu vừa đi trên đường làng vừa nghĩ tiếp:
"Làm mình lại phải ôm lấy cổ để dỗ".
Chàng ngẫm nghĩ một lát rồi thốt ra câu:
"Ừ, phải đấy".
Mùi đi trước quay lại hỏi:
"Phải gì cơ anh".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.