XÓM CẦU MỚI - Trang 43

Nhỡ nói tiếp:
"Hôm qua cháu kéo xe ở bến Cháy về, đến nhà mệt chết cha chết mẹ thì ở
nhà cha mẹ cũng đánh nhau gần chết. Cháu vội chuồn ra đây ngay."
Giọng Nhỡ nói vẫn vui vẻ. Mùi nhìn Nhỡ ái ngại và thầm phục. Từ ngày
biết Nhỡ, Mùi chưa thấy Nhỡ buồn hay tức giận bao giờ. Gặp những việc
có thể tức chết người thì Nhỡ cũng nói ra là tức lắm nhưng có vẻ như là chỉ
nói tức ở miệng thôi. Hai mắt của Nhỡ lúc cười nói thì hai vành môi đều
cong lên và hai mép môi của Nhỡ lúc bình thường cũng nhếch lên một tí
khiến miệng chàng lúc nào cũng như hơi mỉm cười. Cả gia đình bác Lê
người nào cũng xấu xí, chỉ riêng có mình Nhỡ đẹp trai, có lẽ đẹp trai nhất
xóm. Cả đến Mùi cũng bắt gặp mình ngồi lặng nhìn ngắm Nhỡ vì nét mặt
đẹp và có duyên của Nhỡ.
"Thưa cô, đêm nay dễ được đến bốn năm hào cá."
"Nhiều thế cơ à! Anh Nhỡ."
Mùi cũng thấy vui vì Nhỡ được nhiều cá, nàng bước qua mấy mô cỏ rồi lần
đường dốc đi xuống chỗ bè lưới. Nàng đưa mắt nhìn vào vào cái khoang
tuy bé nhỏ nhưng cũng đủ chỗ cho một người nằm. Chắc Nhỡ đêm qua đã
ngủ trong cái khoang ấy.
Nhỡ từ từ kéo lưới cất tiếng hát:
"Cuộc phù thế nhân sinh..."
Câu ấy không biết Nhỡ học của ai mà Nhỡ cũng không hiểu rõ nghĩa ra sao
nhưng hễ có cái gì hứng chí là cất tiếng hát. Lần này chàng hát là vì ngạc
nhiên thấy Mùi, cô Mùi xinh đẹp mà chàng vẫn yêu thầm giấu hai ba năm
nay, cô Mùi cao quý mà chàng không dám yêu nhưng vẫn cứ yêu cô tự
nhiên bỏ đường cái, đi xuống cái dốc gồ ghề rất khó đi kia để đến đứng
cạnh chàng mà lại vào giữa đêm hôm vắng người như thế này.
Nhỡ đã kéo lưới lên hẳn khỏi mặt nước.
"Đấy cô xem."
Mùi tiến lên một bước để nhìn cho rõ. Trong cái lưới rộng mênh mông chỉ
có một con cá bé bằng cái lá liễu làm cả Mùi cả Nhỡ đều bật cười lên một
lúc. Hai tiếng cười vang lên trong đêm thanh làm cho cả hai người đều
nhận ra là đứng gần nhau quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.