XÓM CẦU MỚI - Trang 46

chỉ thỉnh thoảng thấy lấp lánh ánh trăng trên một hai chiếc nón mới, nhưng
nghe tiếng họ, Mùi đoán là đông lắm. Trong khi phố Phủ Lệ ở xa xa bên
kia sông còn yên lặng, tối tăm thì Xóm Cầu Mới đã ồn ào tiếng người và
lấp lánh ánh đèn cân gạo.
Mùi nghĩ đến những người ở xóm, độ này nhà nào cũng làm ăn khá giả. Sự
thịnh vượng chung ấy là do cả mạn sông Hàn về phía bên xóm được mùa
luôn, các bà bên Phủ Lệ sang dựng rất nhiều quán cân gạo để đón mua
trước của những người hàng sáo. Cả đến nhà bác Lê vừa nghèo vừa hà tiện
nhất xóm mà thỉnh thoảng cũng có đĩa tôm đĩa cá trong mâm cơm, lại có cả
rượu để uống để vợ chồng đánh đập nhau. Mùi cũng không quên nghĩ đến
cái nồi đất đã khá nặng của nàng; giữa lúc này Siêu lại về ở cạnh. Nàng
mỉm cười ngửa mặt đón lấy gió lạnh, trong lòng rung động một nỗi vui nhẹ
và xôn xao yêu đời, yêu tất cả mọi người.
Tiếng Nhỡ hát sau lưng, ai oán trong đêm trăng thơm mùi lúa, tuy là những
câu than mà nàng nghe cũng thấy phiêu phiêu như những lời vui.

*

Ở ngay cầu đi vào nhà đầu tiên của xóm là nhà bác Lê. Ở cạnh nhà bác Lê
là cửa hàng của Mùi. Cửa hàng ấy từ khi bà Lang mất, Mùi thuê để tiện
việc buôn bán. Cửa hàng có hai gian: một bên là hàng bán thuốc và rượu
bia, nước chanh, một bên là nước chè, bánh cuốn. Ở phía gian bán thuốc có
treo một tấm biển vẽ hai con mắt dưới đề:

HIỆU THỌ-ĐƯỜNG
BÁN THUỐC ĐAU MẮT
THUỐC GIUN, THUỐC TẢ
RƯỢU BIA, NƯỚC CHANH

Cái biển ấy là do công trình của Triết vẽ và kẻ chữ. Mấy chữ kẻ dưới tên
hiệu đã làm cho Mùi giận em. Triết cho đề như thế thì buồn cười chết, làm
như nước chanh và thuốc giun, thuốc tả cũng là một thứ. Mùi thì cứ nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.