XÓM CẦU MỚI - Trang 95

Nhất Linh

Xóm Cầu Mới

Phần thứ nhất: (Bình thản)

Chương 5

Cậu Ấm đi bắn vịt trời

Ấp cụ Án ở cách xóm Cầu Mới vài trăm thước. Cụ Án ông đã mất hơn hai
mươi năm trước nên người trong xóm không ai biết mặt. Cụ Án bà thì vì
liệt một bàn chân, đi lại rất khó khăn và phải chống nạng nên không ra khỏi
cửa, vì thế cũng rất ít người biết mặt. Chung quanh ấp luỹ tre bao vây dầy
đặc, "con gà chui không lọt"; vào ấp chỉ có một lối đi nhưng có đến ba cái
cổng: ở ngoài cùng là một cái cổng gạch, ô tô đi lọt, cái cổng thứ hai và thứ
ba trước kia bằng gỗ nhưng bây giờ vì đổ nên thay bằng hai cái cổng tre
trống. Trước kia vì cụ Án còn ruộng ở chung quanh nên người ra vào tấp
nập; gần đây cụ bán dần hết nên không mấy người vào ấp nữa; mọi người
đều ngại gọi cổng, phải đợi người nhà ra mở ba cái cửa, lại đợi người nhà
đóng hết ba cái cửa, rồi vào đến sân lại gặp một đàn chó dữ. Vả lại cũng
không ai có công việc gì cần vào ấp. Dân xóm ngày ngày nhìn thấy cái luỹ
tre cao trước mặt nhưng còn ở trong luỹ tre ấy cái nhà cụ Án ở và cả cụ Án
nữa mà họ vẫn nhắc đến tên luôn thì đối với họ như là ở một thế giới xa
xôi, bí mật. Mỗi ngày hai lần người nhà ra phố mua thức ăn nhưng anh
người nhà lại rất ít nói và hình như có lệnh cấm không được nói chuyện với
ai về công việc ở trong ấp. Mợ Ấm Hải con dâu cụ Án thỉnh thoảng lắm
mới ra phố và mỗi lần nàng ra phố là cả dân phố ngừng công việc để ngắm.
Họ tưởng mợ như vừa ở trên trời rơi xuống, mới ở một cảnh tiên nào hiện
ra. Mợ ăn mặc rất sang, người mợ đẹp, mắt đen và sáng và nhất là nước da
của mợ được họ chú ý đến nhất. Mợ đi đến cửa nhà lão Nhai thì Hai Diên ở
cách đấy một nhà thì thầm bảo chồng:
"Người đâu trắng như bột."
Mợ đi qua nhà Hai Diên thì cả nhà Hai Diên lại đứng yên tắp để ngắm và
lại đến lượt mẹ Liễn ở bên cạnh khen:
"Hai má như hai quả trứng gà bóc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.