XÓM CẦU MỚI - Trang 99

lắm."
Một lúc sau, bác người nhà lên đưa Hải đôi giầy. Bác nhìn vào mũi cậu Ấm
rồi lại nhìn vào mũi mợ ấm, nhưng bác không dám cười, vội vàng đi ngay
xuống nhà dưới.
Hải đi giầy, đeo súng, với cái mũ đi săn đi lên đầu, nhìn cái đầu súng rồi lại
nhìn vợ. Duyên cũng nhìn đầu súng rồi nhìn chồng gật đầu mấy cái, tỏ vẻ
hiểu ý chồng. Hải ra tủ lén vợ lấy cuốn tiểu thuyết đút vào túi. Rồi chàng
cho tay vào ngực xem đã có gói chè tàu ngon trong ấy chưa.
Duyên đứng nhìn theo chồng đi ra sân, nghĩ thầm:
"Độ này anh Hải lại dám bắn cả vịt giời. Nhưng chưa khoe với mình vì
chưa bắn trúng con nào."
Nàng nuốt nước bọt vì nàng nghĩ bắn mãi thì rồi cũng có ngày trúng một
con và thịt vịt trời chắc hẳn phải ngon, không như thịt cò tanh chết, cho bao
nhiêu xả cũng không hết tanh, mà ăn mãi lại sợ mùi xả hơn cả mùi tanh của
cò.

*

"Cậu Ấm đi bắn vịt giời."
"Cậu Ấm đi sang cánh đồng Nậu."
Đó là những lời trẻ con ở xóm nói với Hải mỗi lần chàng vác súng đi qua.
Trước kia còn đi bắn cò, bắn chim gáy, bao giờ theo sau Hải cũng có hai ba
đứa trẻ; chúng lội xuống ruộng, chui vào bụi rậm để nhặt chim cho chàng.
Hải đuổi chúng đi, chúng cũng không đi. Thành thử rất khó khăn cho việc
riêng của chàng bây giờ. Vì vậy chàng nghĩ ra kế đi bắn vịt trời ở tận cánh
đồng Nậu, xa quá chúng không theo được. Chúng đợi mãi chưa thấy lần
nào Hải xách vịt về nên chúng thất vọng và có đứa bảo Hải:
"Cậu Ấm không đi bắn cò để cháu xách nữa à? Vịt giời thì cậu bắn thế nào
được?"
Nghe câu ấy, Hải nghĩ bắn vịt trời dễ hơn bắn cò vì vịt trời to hơn nhưng
cái khó là làm thế nào đến được gần sát nó như là đến gần cò. Cái súng cổ
của chàng không thể bắn xa mà chết vịt được, chỉ trừ may ra trúng ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.