XỨ ĐÀNG TRONG - Trang 219

NGƯỜI VIỆT VÀ NGƯỜI THƯỢNG 217

Một nghi lễ ở làng Hàm Hoa, huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng

Bình, cho hiểu là việc cúng tế cũng được sử dụng vào các khía

cạnh khác liên quan đến đất đai. Cho tới thập niên 1920, việc

đặt ranh giới đất thuộc sở hữu của làng còn được tiến hành theo

kiểu xưa và mang hình thức một nghi lễ được cử hành một cách

trọng thể. Bắt đầu nghi lễ, người ta cúng một trinh nữ (bị chặt

làm hai khúc) và một người thanh niên trong làng ôm xác thiếu

nữ chạy xung quanh thửa đất của làng. Vết máu từ xác thiếu nữ

để lại trở thành ranh giới linh thiêng của làng

1

.

Mặc dù người Việt và các dân cư khác trong vùng có nhiều

quan hệ và tiếp xúc với nhau, nhưng hai bên vẫn hoàn toàn

khác biệt nhau. Trong khi hôn nhân giữa người Việt và người

Chăm đã trở nên hết sức thông thường thì người ta lại ít thấy

có các vụ cưới xin giữa người Việt và người vùng cao nguyên.

Tình hình này có thể đã phản ánh quan điểm của người Việt

cho rằng rừng núi là vùng cấm, không thể định cư vì chướng

khí. Một xác tín góp phần giải thích tại sao người Việt chủ yếu

đi xuống phía nam thay vì sang phía tây. Người vùng cao nguyên

cũng có sự kỳ thị như vậy đối với người Việt. Người Việt bị coi

như là người lạ, người ngoài tại vùng đất mới, tại khắp vùng

đồi núi của Đàng Trong.

Tuy nhiên, như chúng ta đã thấy trong các chương trước,

người Việt có thể đã rất mềm dẻo trong một vùng đất mới và

trong một môi trường mới. Chương sau sẽ triển khai giả thuyết

này bằng cách tìm hiểu chi tiết hơn cách thức người Việt ở Đàng

Trong tiếp nhận ảnh hưởng của các nền văn hóa địa phương có

sẵn trong chuyển biến của một nước Việt Nam mới, có nhiều

khác biệt với tổ tiên và họ hàng của họ ở phía bắc.

1 Ngô Đức Thịnh, “Các quan hệ sở hữu”, trg. 388-389.

www.hocthuatphuongdong.vn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.