YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 70

“Đừng đi!” Michael với tay nắm chặt tay nàng. “Ellie, em chỉ có

một mình. Anh cũng vậy.” Èo, gã đang vuốt ve ngón tay mình!
“Chúng ta xứng đáng được hạnh phúc, phải không nào? Vậy sao
bọn mình không cùng nhau hạnh phúc? Anh sẽ không bao giờ làm
em tổn thương. Anh hứa.” Anh ta thở gấp và xáp lại gần hơn. Ellie
sửng sốt nhận ra miệng anh ta đang chu ra, nhắm thẳng tới môi
nàng như tên lửa tầm nhiệt trong khi tay kia đưa ra định ôm eo
nàng và...

Cạch.
Phù, dây an toàn đã cứu nàng. Thiếu kinh nghiệm tán tỉnh đến

thảm hại, Michael đã quên tháo dây an toàn cho mình.

“Michael, không. Thôi đi.” Mặt anh ta sa sầm khi nàng nhẹ

nhàng đẩy anh ta ra. “Tôi không làm vậy được.”

“Không ư?” Ellie thấy anh ta thầm gộp lời từ chối mới nhất này

với tất cả những lời từ chối đã phải nhận trong đời.

“Xin lỗi. Tôi không muốn. Nhưng dù sao anh cũng thật tử tế vì

đã ngỏ lời.” Ôi Chúa ơi, cằm anh ta bắt đầu run, đừng bảo là anh ta
chuẩn bị khóc nhé. “Thôi, tôi biết rồi, tôi hiểu rồi.” Michael ngả
lưng ra ghế, mắt rưng rưng. “Rõ ràng và dứt khoát. Tôi không phải
típ người em thích.” Anh ta đưa tay quệt nước mắt trên mặt và thở
dài sườn sượt. “Tôi ba lăm tuổi rồi mà chẳng có ai đoái hoài. Có vẻ
như tôi chẳng thuộc típ của ai hết.”

Bạn có thể cảm thấy ái ngại cho một người, nhưng không đến

mức lấy bản thân ra để chứng minh là họ đã sai. Ellie nói, “Ôi
Michael, không phải vậy đâu.

Hẳn là vợ anh đã từng yêu anh chứ.”
Anh ta lắc đầu buồn rầu. “Cô ta nói cười tôi chỉ vì cái nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.