YÊU CON MA - Trang 34

soạt trong những lùm cỏ Mui, nhưng Duy dường như không còn biết sợ
nữa. Duy nói khẽ: “ H’ Nhiêu ơi! Nếu biết anh đến đây thì hiện ra đi. Thời
gian không còn nhiều nữa. Trời sắp sáng rồi và anh cũng phải về trước khi
mẹ và ngoại anh thức dậy…” Nhưng đáp lại Duy cũng chỉ là một khoảng
không bao trùm lanh lẽo. Chợt Duy nghe có nhiều giọng nói vọng đến.
Giọng nói khi lớn khi nhỏ. Duy nhìn quanh thì chẳng thấy ai cả. Giọng nói
càng lúc càng lớn dần. Có cả giọng phẫn nộ lẫn cười cợt. Thỉnh thoảng có
một giọng rú lên với những câu gì bằng tiếng dân tộc Ê đê. Đến khi cận bên
tai Duy những bước chân vội vàng từ một con đường mòn nhỏ dẫn xuống
suối thì Duy vội nhảy vào một bụi cỏ rậm ẩn núp. Từ đường mòn nhỏ dẫn
xuống suối xuất hiện bốn, năm người đàn ông dân tộc Ê Đê. Họ mang theo
cả dây thừng và xà gạc rồi băng qua suối đi lên hướng khu nhà mồ. Một
người mặc quần dài đen trong số những người còn lại chỉ vận khố trùm bộ
hạ nói lên những câu gì có nhắc đến tên H’ Nhiêu một cách căm thù giận
dữ. Một lúc sau, tốp người như biến mất sau con đường mòn ấy. Duy thấy
có một người đàn ông quen quen nhưng không nhớ đã gặp ở đâu. Và tốp
người này không phải là tốp người mà Duy đã thấy đêm hôm trước, lúc H’
Nhiêu đang tắm khỏa thân. Lòng Duy cứ vang lên câu hỏi tại sao có nhiều
người cứ muốn truy bắt, hãm hại H’ Nhiêu như thế.
Chờ một lúc, vẫn không thấy H’ Nhiêu đâu, Duy rời khỏi tảng đá mà Duy
và H’ nhiêu đêm hôm trước ân ái, lội qua suối và hướng theo con đường
mòn lên khu nhà mồ. Khi gần đến khu nhà mồ thì Duy nghe có tiếng rên rỉ
vọng lại ở phía sau lưng. Duy nhìn lại thì chẳng thấy bóng dáng ai cả. Đang
dáo dát quan sát phía sau thì tiếng rên lại nổi lên phía trước. Tiếng rên phát
ra từng quảng dài ngắn đứt đoạn, lúc lớn lúc nhỏ. Tiếng rên thật lạ lùng. Nó
không xuất phát từ một sự đau đớn. Nó cuốn trong gió và đi theo gió. Càng
gần đến khu nhà mồ thì tiếng rên càng lớn hơn. Duy thối lại định quay về
nhưng nghĩ sợ người ta đang hãm hại H’ nhiêu nên liều mạng chạy tới.
Khu nhà mồ bây giờ không còn lạ lùng gì đối với Duy nữa. Nhưng tốp
người lúc nãy đang múa máy gì trước ngôi nhà mồ của mẹ H’ Nhiêu là một
điều khiến cho Duy tò mò. Duy mon men đến núp sau một lùm cỏ gần họ
để xem họ làm gì. Người đàn ông mặc quần đang vừa nhảy nhót vừa rên rỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.