YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 99

Tôi nhớ các Sơ đã bắt đầu bài giảng bằng những câu hỏi như thế này: “Ai

trong số các bạn đang ngồi dưới kia khi sắp được sinh ra đã tự nói với mình
rằng: Giờ đến lúc ta phải chào đời rồi. Hoặc ai trong số các bạn cho rằng
lúc được sinh ra mình có quyền tự quyết định mình sẽ là trai hay gái thì giơ
tay lên...” Và: “Những ai trong số các bạn nghĩ rằng chúng ta có thể chết
khi muốn chết...” Khi bước vào tuổi dậy thì tôi đã nghĩ rất nhiều đến việc tự
sát. Nhưng đi kèm với những suy nghĩ ấy là một kết luận, rằng tôi không có
quyền tự giết mình, nghĩa là không có quyền tự sát. Lúc đó thực sự tôi
không hiểu tại sao nhiều khi dạ dày tôi không chịu tiêu hoá thức ăn hay tại
sao tôi lại bắt đầu có kỳ kinh nguyệt. Rồi tại sao có những lúc tôi bị khó
tiêu hoặc đau bụng cũng như tại sao tim tôi lại đập hàng ngày. Hay cả
những cái gọi là hoocmôn mà tôi đã được học trong giờ sinh học nữa, tại
sao đến một thời kỳ nào đó nó tự dưng được sinh ra rồi sau đó lại tự bị mất
đi ở một thời kỳ khác... vân vân và vân vân. Tôi chẳng hiểu gì về tất cả
những điều trên. Thế nên tôi đã đúc kết ra được một kết luận, sinh mệnh
của tôi đúng là không phải do tôi tự làm ra rồi. Và ngoài cái suy nghĩ giống
với câu nói của Descartes được ghi trên cái đế đựng sách mà tôi vẫn hay
mang bên mình ra thì tôi biết tôi không có quyền làm gì với bản thân mình
cả. Nói tóm lại vì tôi không phải là chủ nhân của bản thân tôi nên nếu tôi
giết tôi thì cũng có nghĩa là tôi sẽ trở thành một kẻ giết người. Tôi đã tin là
như vậy. Nhưng dù có thế thì ở chính căn phòng này tôi cũng đã tự cắt cổ
tay mình. Vì khi ấy tôi chỉ có một cảm giác duy nhất, đó là không cái gì
trên thế gian này có thể ngăn nổi sự tuyệt vọng chán chường của tôi. Tôi
cảm giác đến suy nghĩ của tôi cũng chẳng hề theo ý của tôi, cũng như chẳng
có cái gì tươi đẹp đáng để sống ở trên thế gian này.

Tôi đứng dậy và đi xuống tầng dưới tìm một chai nước lọc hay nước hoa

quả hoặc bất cứ thứ gì đó có thể uống được. Tôi nhớ khi tôi vừa vào học
cấp ba, bố đã mua mảnh đất ở khu vực này và quyết định xây nhà ở đây.
Hồi đó nơi đây là một nơi khá yên tĩnh và thanh bình cũng như chưa có
nhiều toà nhà cao tầng mọc lên như bây giờ mà chỉ có mấy khu nhà nghỉ
dưỡng nằm san sát nhau. Chính tại ngôi nhà này mẹ đã sai tôi đi đến nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.