đó cha già tức đến độ cùng anh đoạn tuyệt tình cha con, anh vẫn không chịu
thay đổi ý nguyện ban đầu của mình.
Năm vừa rồi chị gái anh kết hôn, anh có về tham dự hôn lễ, nhưng khi nhìn
thấy vẻ mặt lạnh lùng của cha, anh biết ông vẫn chưa hề tiếp nhận sự phản
nghịch của mình, bất quá ngẫm lại, với cá tính cố chấp như của ông Thẩm
thì chỉ e vài thập niên sau cũng chưa chắc đã tha thứ cho Thẩm Luật được;
có điều, cả đời anh đã sống theo quy tắc và luật lệ của cha rồi, đi trên con
đường đúng đắn hai mươi mấy năm liền đã là cực hạn, anh sẽ không bao
giờ sống vì người khác nữa, anh muốn sống thoải mái theo ý muốn của
mình, giống như bây giờ vậy, đấy mới là cuộc sống khiến anh hài lòng.
Bản tình trời sinh thêm một chút tính tình bướng bỉnh không chịu nghe lời,
một khi đã bùng nổ thì vĩnh viễn sẽ không chịu quay đầu.
Anh nhìn qua đồng hồ đeo tay một chút, người bị theo dõi đã ngồi ở trong
quán cà phê được nửa giờ, chứng tỏ anh ta rõ ràng đang đi hẹn hò! Vương
Trung Đạt này là quản lý của một tờ tạp chí, bộ dạng cũng tạm được, hơn
nữa mới chỉ có ba mươi mấy tuổi, đúng là cái tuổi để lêu lổng ăn chơi, chỉ
mới ba ngày mà bên người anh ta đã có không ít mỹ nữ vờn quanh, khó
trách bà xã không chịu được bản tính phong lưu của chồng, chuẩn bị đòi ly
hôn! Trên đời này, không phải cô gái nào cũng chỉ cần đàn ông lắm tiền là
được.
Anh thấy sau khi Vương Trung Đạt nhận điện thoại liền bắt đầu sửa sang
lại tóc tai và quần áo của mình, có lẽ người kia đã sắp xuất hiện.
Quả nhiên, năm phút sau, cửa thuỷ tinh của quán mở ra.
Cô gái vừa bước vào, ánh mắt của tất cả mọi người trong quán liền không
hẹn mà gặpướng về phía cửa, rồi sau đó có tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên,
trong chốc lát tạo nên bầu không khí mơ màng tĩnh lặng hiếm có, giống