YÊU NỮ HOÀNH HÀNH - Trang 47

Nhưng anh lại nói rằng, đó chỉ là đơn thuần không muốn cô bị người ta xô
đẩy, lạc mất nhau mà thôi, cho nên vừa đi ra ngoài, anh liền lập tức quy củ
buông tay, mà cô cũng an tâm trở lại.

Một lần, hai lần tiếp theo, nhiều khi cô có suy nghĩ, người đàn ông này có
phải muốn nước ấm nấu ếch [1] hay không, ban đầu bất tri bất giác không
để ý, đến lúc phát hiện ra thì đã chẳng còn kịp nữa rồi…Cô đã quen với
việc có anh kề bên làm bạn, mỗi ngày được nhìn thấy nụ cười của anh,
được anh đưa đi leo núi xuống biển, thưởng thức những món ăn ngon lành.
Thói quen quả là một điều đáng sợ.

Nhưng người đàn ông như Thẩm Luật không phải người cô muốn! Đối với
chuyện này, trong lòng cô vô cùng rõ ràng.

Nhưng cô còn có thể đòi hỏi được gì nữa? Anh nói, anh nguyện ý làm bạn
của cô, chẳng sợ vĩnh viễn chỉ có thể làm bạn bè…. điều này khiến cô
không sao cự tuyệt được.

Từ nhỏ đến lớn, cô gần như không có bạn bè, người duy nhất có thể chuyện
trò chỉ có cô em họ Trịnh Lệ Trinh, nhưng cũng chỉ giới hạn trong vòng vài
câu nói mà thôi. Anh vừa xuất hiện trong cuộc sống của cô đã nhanh chóng
khiến giới tuyến giữa cô và mọi người hoàn toàn điên đảo, anh khiến cô vui
vẻ, anh làm tất cả mọi việc đều vì cô, lại luôn luôn tuân thủ những giới hạn
cần có giữa những người bạn, khiến sự phòng bị trong lòng cô ngày một
lỏng dần.

Đối mặt anh, cô tươi cười nhiều hơn, cô có thể thực tự tại ở cùng với anh,
nghe anh kể chuyện quá khứ của mình, nghe anh nói về gia đình, về người
cha nghiêm khắc và bà mẹ hiền từ, cùng với bà chị già bốc đồng xấu tính
nữa. Đôi khi, anh còn kể cả những câu chuyện thú vị từ trong sách vở cho
cô nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.