Mãi cho đến lúc ngồi vào trong xe, hai người bọn họ đều ướt đẫm từ trên
xuống dưới, trừ bỏ đầu cô. Mặc dù vừa đi vừa đùa giỡn, huyên náo như
điên, nhưng anh vẫn giữ cho chiếc áo măng tô phủ lên tóc cô, còn anh thì
chẳng chỗ nào khô ráo hết.
Mái tóc đen bị nước mưa làm cho ướt nhẹp, những sợi tóc dính lên vầng
trán đầy đặn của anh, cùng với ánh mắt nóng bỏng chân thành khiến lúc
này anh đẹp như một tên ác ma anh tuấn, khiến người ta động lòng.
Cô chỉ có thể kinh ngạc nhìn anh, vẻ ngoài của anh bình thường đã khá là
đẹp rồi, giờ dưới tình huống toàn thân ướt đẫm như thế, mị lực nam tính
trực tiếp bộc phát hết sức rõ ràng, lớp áo sơ mi ướt đẫm dính chặt trên lồng
ngực cường tráng, nhìn thu hút vô cùng.
Trong xe hình như quá nóng thì phải! Cô phải tốn rất nhiều sức mới có thể
thoát khỏi ánh mắt nóng cháy của anh, lại phát hiện anh mở máy sưởi trong
xe, thảo nào cô có cảm giác nóng bức như vậy.
“Máy sưởi nóng quá!” Cô nhàn nhạt nói.
Lại bị cô đẩy ra… Thẩm Luật thở dài trong lòng, cô gái nhỏ này thật sự là
thiên hạ đệ nhất trốn tránh, anh đã cố gắng phóng điện đến thế rồi mà…
“Toàn thân em ướt sũng như thế, nếu không mở lớn một chút, em sẽ cảm
mạo.” Ánh mắt của anh không tự gi nhìn ngắm thân hình lung linh yểu điệu
ẩn hiệu qua lớp áo…hình như anh đã điều chỉnh nhiệt độ quá cao thì phải.
Cô chú ý tới tầm mắt của anh, cũng cảm giác được trong cơ thể đột nhiên
nóng rực, Hạ Thấm Đồng khẽ nghiêng người, muốn né tránh ánh mắt nóng
rực của anh, lại đột nhiên hắt xì một cái, nháy mắt đánh vỡ không gian và
hơi thở đầy ái muội lúc này.
“Bị cảm thật rồi.” Anh nhìn gò má nhàn nhạt đỏ ửng của cô, đương nhiên,
cũng có thể thấy được hai quầng mắt thâm tím kia nữa.