YÊU THƯƠNG - Trang 286

Mạnh Hạ trầm mặc, thật lâu sau mới nhẹ nhàng lắc đầu: "Anh, tôi đã

không dám nghĩ tới. Tôi mệt mỏi, mời đi ra ngoài."

Từ Dịch Phong không đụng tới, Mạnh Hạ cũng không nói gì nữa. Cô

kéo chăn mền qua chui vào, thân thể lạnh như băng từ từ trở nên ấm áp. Từ
Dịch Phong dường như không có nghe thấy cô đuổi, lại tiếp tục nói: "Lúc
xảy ra tai nạn thì Mục Trạch xuất hiện." Giọng điệu của hắn không có một
chút nghi vấn nào mà là thẳng thắn tường thuật như là một lời nhắc nhở.

Vụ tai nạn ấy là tổn thương trong lòng cô vĩnh viễn không có cách nào

khép lại, khóe mắt cô đau xót. Lần đó hầu như đã đoạt mất nửa cái mạng
của cô, cho đến nay, cô thường xuyên vẫn bừng tỉnh từ trong cơn ác mộng
đó, hằng đêm không thể say giấc.

"Anh không phải đã tra được hết rồi thì còn hỏi cái gì nữa?"

"Các người đều che giấu tốt như vậy, tôi tra được cũng có giới hạn."

Từ Dịch Phong cười châm biếm, đứng dậy: "Nhớ kỹ lời của tôi, rời khỏi
hắn, nếu không…." Lời của hắn nửa chừng nuốt xuống.

***************************

Gió biển ban đêm lạnh buốt đánh thẳng vào đáy lòng, từ một giờ trước

Từ Dịch Phong đã duy trì cái tư thế này ở trước máy tính, gò má anh tuấn
âm trầm đến kinh người, trên sàn gỗ đã chất đầy tàn thuốc.

Đã biết là một chuyện, nhưng tận mắt nhìn thấy ảnh chụp lại là một

chuyện khác.

Thân ảnh quen thuộc kia đã không còn sinh khí mà ngã vào một vũng

máu lớn, nhưng mà đôi tay của cô lại gắt gao ôm lấy cái bụng to, thống khổ
co cuộn người lại. [:((((((((( Đau lòng quá T^T]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.