YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 13

“Vâng, không biết có hợp khẩu vị của anh không!”

Cố Hoài Ninh nhún vai, nhìn một lượt khắp bàn ăn. Bánh bao và quẩy

có vẻ như là mới mua về, dưa trông cũng khá tươi ngon, không khỏi khiến
người ta chảy nước miếng, nhưng anh nhớ mang máng, chỗ dưa này để
trong tủ lạnh từ hôm cưới, chắc chỉ có bát cháo trước mặt là của cô vợ thân
yêu tự làm thôi.

“Cũng được đấy!”, người nào đó kết luận rằng, vấn đề quan trọng là ở

tinh thần.

Lương Hòa cười ngại ngùng, rồi ngồi xuống cùng anh ăn sáng.

Cố Hoài Ninh bay chuyến chín giờ. Ăn sáng xong, nhân viên cảnh vệ

của Cố Trường Chí đến đón anh ra sân bay. Viên cảnh vệ này tên Phùng
Đam, một anh chàng vừa tròn hai mươi tuổi. Tuổi tác cũng chẳng kém
Lương Hòa là mấy, nhìn thấy cô lại cứ một tiếng chị dâu, hai tiếng chị dâu,
khiến cho Lương Hòa đỏ cả mặt, bèn đứng sang một bên để cậu ta vào nhà.

Cố Hoài Ninh đang đứng trước gương thắt cà vạt, đeo cầu vai. Lương

Hòa đã quen nhìn anh mặc quân phục, nhưng chưa từng thấy anh đeo cầu
vai. Cầu vai có hai vạch hai sao, cũng chẳng rõ là cấp bậc nào nữa.

“Anh về doanh trại trước, có vấn đề gì thì gọi điện báo cho anh, nếu

không gọi được anh thì gọi thẳng cho Phùng Đam”, Cố Hoài Ninh dặn dò
Lương Hòa xong, quay ra nói với Phùng Đam: “Phùng Đam, lúc tôi không
ở nhà, phiền cậu chăm sóc cho chị dâu cậu chu đáo một chút!”.

“Vâng, thưa thủ trưởng, em chắn chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”, Phùng

Đam cười ha hả, hành lễ theo động tác trong quân đội. Cố Hoài Ninh cốc
đầu cậu ta một cái, rồi quay sang nhìn Lương Hòa. Cô đang lặng lẽ đứng ở
cửa, giữ mãi tư thế mở cửa mà chẳng biết trong đầu đang nghĩ cái gì. Thấy
anh đi tới, cô nói: “Em đi tiễn anh!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.