YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 262

thấy”.

Sau đó, cô lo việc hậu sự, anh đi thăm chiến hữu. Tiếp sau nữa là đám

cưới của họ.

Bà Lý Uyển đã nói rất đúng về số mệnh của Lương Hòa. Cố Hoài Ninh

chính là bến đỗ cuối cùng, cô không thể mạo hiểm bất cứ điều gì để mất
anh, vì thế, cô không thể không đồng ý.

Bảy giờ tối, Cố Hoài Ninh từ bệnh viện trở về. Phòng khách tối đen, anh

bật đèn lên mới phát hiện Lương Hòa đang nằm cuộn tròn trên sô pha, ngủ
im lìm, trên người chỉ khoác một tấm chăn mỏng. Anh lại gần nắm tay cô,
trong phòng ấm như vậy mà tay cô cứ lạnh cóng.

Cố Hoài Ninh khẽ cau mày, định bế Lương Hòa về phòng, nhưng vừa

vòng tay qua eo, cô đã tỉnh giấc. Lương Hòa mơ màng hé mắt, nhìn thấy
khuôn mặt thân quen, bất giác sững sờ. Đến khi Cố Hoài Ninh đưa tay vỗ
vỗ vào má, cô mới tỉnh hẳn, ngượng ngùng quá bèn tụt xuống khỏi người
anh.

“Anh về rồi à?”

“Ừm”, Cố Hoài Ninh bỏ chiếc túi trong tay xuống: “Sao em lại ngủ ở sô

pha?”.

Lương Hòa lè lưỡi, lục chỗ đồ ăn anh mua về, không ngừng than vãn:

“Anh mua gì mà nhiều thế?”.

“Để ăn mà.”

“Thì cũng đâu cẩn mua nhiều như vậy, anh sắp đi rồi, em lại chẳng ở

nhà nấu nướng được”, cô vô tư nói, không biết rằng câu nói vô tình của
mình đã khiến cho ai đó nghe xong chợt lặng người đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.