YÊU TINH - Trang 147

Eun Tak không hiểu được ý anh. Đôi mắt cô mở to nhìn anh,

nhưng Yêu Tinh không giải thích thêm. Dù sao cũng thật may vì cô đúng là
Cô Dâu của Yêu Tinh. Thế nhưng sao nét mặt anh lại u ám thế kia? Yêu
Tinh vẫn không tin cô là Cô Dâu, hay vì cô là Cô Dâu nên anh không vui?
Có vẻ đúng phần nào. Eun Tak lặng im không nói, để mặc Yêu Tinh chìm
trong dòng suy tư.

“Từ lần đầu tiên đã nhìn thấy, vậy tại sao suốt thời gian qua cô lại

vờ như mình không thấy?”

“Lần đầu tiên vì phép lịch sự, lần tiếp theo là vì tôi sợ.”

“Nói rõ ra xem.”

Khoảnh khắc lần đầu tiên nhìn thấy Yêu Tinh, khoảnh khắc hai

người nhìn vào mắt nhau trên con đường ấy, cô đã nhìn thấy thanh kiếm rồi.
Những con ma tìm đến Eun Tak hầu như đều giữ nguyên bộ dạng lành lặn
như lúc còn sống, nhưng thỉnh thoảng cũng có những con ma có bộ dáng lúc
chết, họ thường bị chảy máu hoặc bị bỏng, trông rất khủng khiếp.

Lần đầu tiên Eun Tak gặp Yêu Tinh, cô đã nhìn thấy một thanh

kiếm rất to đâm xuyên qua ngực anh, và tưởng anh cũng là một trong những
trường hợp đó. Hóa ra anh chết vì bị kiếm đâm xuyên qua ngực. Chỉ nhìn
thôi cũng thấy đau rồi, giây phút cái chết ập đến hẳn anh phải vô cùng đau
đớn. Vậy nên vì phép lịch sự, cô chỉ hơi nhăn mày, vờ như không thấy.

“Mới gặp nhau lần đầu tiên đã động đến nỗi đau của người khác

hình như hơi bất lịch sự, thế nên tôi mới im lặng. Lần gặp tiếp theo, nếu tôi
nói mình nhìn thấy thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nên tôi lại im lặng.
Không phải chú sẽ nói mấy câu như “Chúng ta kết hôn ngay lập tức” đấy
chứ? Vậy thì chuyện học hành của tôi phải làm sao? Có phải tôi cũng sẽ
biến thành yêu tinh không? Quan trọng nhất là, chú có tiền không…? Sợ là
sợ vậy đấy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.