YÊU TINH - Trang 155

Chuẩn bị đến trường xong xuôi, Eun Tak đẩy cửa chính của khách

sạn, bước ra ngoài. Mới sáng sớm nhưng mây đã giăng kín, chẳng nhìn thấy
mặt trời đâu cả. Bầu trời từ phía tầng thượng của khách sạn trông có vẻ u
ám, hay phải nói là khác hoàn toàn ngày thường, những giọt mưa đang tuôn
rơi. Eun Tak đưa tay ra cảm nhận chúng. Tách, tách, những giọt nước mưa
nối đuôi nhau rơi đầy trên tay cô. Eun Tak lấy chiếc ô từ trong cặp rồi mở
bung ra. Nỗi tức giận bỗng chốc dâng trào, cô quắc mắt nhìn về phía bầu trời
bằng vẻ mặt vô cùng bất mãn.

“Buồn cười thật đấy, chú không thích thì cứ nói là không thích.

Đường đến trường đã mệt mỏi lắm rồi, lại còn mưa là làm sao?”

Hễ Yêu Tinh buồn thì trời sẽ đổ mưa. Có vẻ ông chú đó giờ đang

vô cùng ưu tư sầu muộn. Tâm trạng vốn đã ủ ê từ đêm hôm qua của cô lại
càng buồn hơn. Eun Tak ấm ức bặm môi. Bỗng một chiếc xe đột nhiên dừng
trước mặt cô - một chiếc xe thể thao có kiểu dáng vô cùng bắt mắt. Deok
Hwa ở trên xe bấm còi inh ỏi, nháy mắt với cô. Cậu ta vẫy tay chào cô. Eun
Tak cũng e dè cúi đầu chào.

Chủ tịch Yoo đã dặn dò Deok Hwa phải phục vụ cô cho tốt. Ông

dặn đi dặn lại rằng cô là nhân vật vô cùng quan trọng. Nếu hỏi rằng quan
trọng đến mức nào, thì đến mức liên quan tới thẻ tín dụng của Deok Hwa.
Theo chỉ thị của ông, cậu phải đưa cô đến trường cẩn thận. Đi một chiếc xe
thể thao nổi bần bật, anh chàng Deok Hwa còn cho xe chạy vào tận trong
sân trường và ga lăng mở cửa xe cho cô, mặc cho Eun Tak kêu xấu hổ. Cô
cúi gằm mặt, không dám ngẩng lên nhìn ai.

Đám học sinh nhìn cô chằm chằm đầy ngờ vực. Những tiếng xì

xầm bàn tán cũng lọt vào tai Deok Hwa. Thế nhưng đây không phải bầu
không khí mà cậu dự tính. Họ không hề ganh tỵ với Eun Tak mà là đố kỵ và
ganh ghét. Nghe những câu mỉa mai như “Làm sao con bé đó lại được đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.