YÊU TINH - Trang 157

người ta có một lần mà lại rơi nước mắt là cái chuyện quái quỷ gì không
biết. Nhưng đằng nào Thần Chết cũng đã khóc. Anh ta và cô gái đó đôi co
với nhau tại một quầy bán hàng chỉ vì một chiếc nhẫn. Thần Chết đã bỏ nó
sang một bên. Chiếc nhẫn thật sự rất đẹp. Dù chỉ thoáng qua nhưng hễ nhớ
đến mối nhân duyên đó, nước mắt lại muốn trào ra và trái tim nhói đau, thật
là một chuyện không thể tin nổi.

Một khi Thần Chết u sầu thì bầu không khí xung quanh liền trở

nên buốt giá. Cái đĩa đựng sa lát vô tội đang bị đóng băng. Hai người đàn
ông trong ngôi nhà này, một người thì tùy tâm trạng mưa sẽ rơi, một người
thì làm đông cứng mọi thứ xung quanh. Deok Hwa cảm thấy thật quá đỗi
mệt mỏi.

“Chú nghĩ kỹ lại xem. Không phải là gặp lần đầu đúng không?

Đàn ông đàn ang mà như thế là không được. Phải chịu trách nhiệm đi chứ.
Có thể chú không nhớ gì về ngày hôm đó, nhưng không chừng cô gái đó lại
nhớ được điều gì cũng nên.”

Ông tướng Deok Hwa chẳng biết gì mà cứ nói như đúng rồi.

Trong quá khứ, Thần Chết chưa từng gặp cô gái nào rực rỡ chói lòa đến như
thế. Cô gái ấy chính là Sunny. Cô duyên dáng vuốt tóc sang một bên, viết số
điện thoại của mình vào tờ giấy nhớ cho anh ta, đã vậy còn để lại dấu son
môi trên đó. Thật quá đỗi rực rỡ. Cái đĩa không thể đóng băng thêm nữa, bắt
đầu nứt toác ra.

Deok Hwa tặc lưỡi.

“Cái đĩa đó là do chú Yêu Tinh tự tay mua từ thời Louis XIV đấy,

chú ấy rất quý nó…”

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.