YÊU TINH - Trang 158

Thần Chết thử đến cây cầu nơi lần đầu tiên họ gặp nhau, hy vọng

sẽ gặp lại cô gái tên Sunny đó, nhưng rốt cuộc đành phải ra về vô ích. Anh
ta vừa lủi thủi đi về nhà liền nhìn thấy Yêu Tinh vật vờ mất mấy hôm vừa
rồi đang mặc một bộ vest đứng ở phòng khách, đeo một chiếc cà vạt màu
đen. Đến cả Thần Chết nhìn vào cũng thấy bộ dạng anh đang cực kỳ nghiêm
túc.

Chính vào bước ngoặt giữa sinh và tử của một ai đó, Yêu Tinh liền

tỉnh táo lại, tạm gác việc của mình sang một bên.

“Bộ quần áo đấy là sao thế? Anh chuẩn bị tham dự tang lễ à?

Cũng phải, người ta bảo hôn nhân là nấm mồ của tình yêu còn gì.”

“Tôi đang nghiêm túc đấy. Tôi có chuyện muốn hỏi, mong anh

hãy trả lời trung thực.”

Yêu Tinh hỏi vẻ vô cùng nghiêm túc. Thần Chết không mỉa mai

anh nữa. Đôi mắt Yêu Tinh lúc nhìn xuống đồng hồ đeo tay có chút gì đó
nặng nề. Yêu Tinh hỏi anh ta: “Tôi có thể gặp một người chết ở nước ngoài
được không? Có thể để ông ta lưu lại một lúc ở quán trà của thần chết được
không?” Yêu Tinh cảm thấy rất rõ ràng sinh mệnh của một con người đang
dần lụi tàn. Trong quá khứ, Yêu Tinh từng là thần hộ mệnh của ông ta.

Người đàn ông đó giờ đã trở thành một ông lão, sinh mệnh như

ngọn đèn leo lét trước gió. Thời niên thiếu, ông ta đã gặp được Yêu Tinh.
Lúc bấy giờ, đang đi bộ trên một con đường ở nước ngoài, bỗng một cậu bé
chạy ùa ra va vào Yêu Tinh. Trong khoảnh khắc đó, anh đã nhìn thấy cuộc
đời cậu lướt qua trước tầm mắt mình. Không thể chống lại sự bạo hành của
bố dượng, cậu bé đành phải bỏ nhà đi bụi. Thật khổ sở làm sao! Thế nhưng
nếu bỏ nhà đi, một cuộc sống còn khó khăn hơn sẽ chực chờ cậu ngoài kia.
Giờ hãy ráng chịu đựng một chút, rồi mọi chuyện sẽ tốt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.