YÊU TINH - Trang 188

Vừa bước vào phòng Yêu Tinh, Eun Tak liền thấy thật thần kỳ. Cô

cứ đi vòng vòng ngắm nghía mọi thứ trong phòng. Đâu đâu cũng tràn ngập
dấu tích của anh. Những món đồ trang trí lâu đời đến độ không biết từ khi
nào có ở khắp nơi trong phòng. Cô còn nhìn thấy cả chiếc áo khoác to của
anh trong mớ quần áo mắc trên cây treo đồ.

“Ồ, cái áo này mặc hôm đầu tiên gặp mình này.”

Tâm trạng Eun Tak hân hoan hạnh phúc. Thật cảm ơn anh vì khi

ấy đã xuất hiện bên cô. Căn phòng của Yêu Tinh cũng giống hệt như anh
vậy. Vẻ lâu đời, cổ kính, tao nhã tràn ngập khắp nơi. Eun Tak quét mắt một
lượt qua những cuốn sách nằm trên giá rồi ngồi vào bàn sách. Vừa ngồi
xuống cô đã trông thấy một tập thơ quen thuộc.

“Ơ, sách của mình này! Tôi bảo chú đọc chứ có bảo giữ luôn đâu.”

Eun Tak lẩm bẩm. Dù vậy, Yêu Tinh để tập thơ rất gọn gàng ngăn

nắp nên tâm trạng cô không xấu. Ngay cạnh tập thơ là một cuốn sổ cũ. Nhìn
lướt qua thôi cũng biết rất quan trọng nên Eun Tak nhón tay cẩn thận lật
từng trang. Cuốn sổ đó là tập hợp những di ngôn mà Yêu Tinh đã viết. Tất
cả đều bằng chữ Hán nên Eun Tak đọc không hiểu. Cô định phân tích nhưng
những chữ cô không biết kín đầy cả một đoạn văn. Đôi mắt Eun Tak nhìn
chòng chọc vào mớ chữ Hán, bụng bảo dạ một lúc nào đó sẽ tìm hiểu xem
chúng có nghĩa là gì. Giữa những trang sách cô lật qua, chiếc lá phong được
ép plastic lộ ra.

“Chú không định vứt đi nhỉ. Còn giữ rất cẩn thận nữa.”

Mới nãy cô còn đau lòng tới mức ghét anh, chẳng biết tự lúc nào

mọi hờn ghét đã tan biến đi hết. Eun Tak kẹp chiếc lá vào lại trong cuốn sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.