YÊU TINH - Trang 214

anh lúc nào cũng thật cô đơn. Nếu cô luôn kề cận bên cạnh, biết đâu dù chỉ
một chút thôi, nỗi buồn của hình bóng ấy sẽ vơi đi.

Cả hai người đều không có ý định sẽ lùi lại. Yêu Tinh thở dài, mở

miệng phá vỡ sự im lặng.

“Ừ, đúng vậy đấy. Em nói không sai.”

Anh nhanh chóng thừa nhận, ngược lại khiến Eun Tak càng cảm

thấy có lỗi. Nếu bị người mà mình từng tin tưởng phản bội, lại còn là sự
phản bội đến mức đâm kiếm vào trái tim thì sao không đau thấu xương cho
được. Hẳn anh đã vô cùng đau đớn, hẳn anh đã chảy nhiều máu lắm.

“Cuộc đời bận rộn đấu tranh để giành lấy sự sống. Những đoạn

thời gian không được ghi vào trong sách sử. Gắng hết sức mình nhưng đến
lúc chết cũng không được bảo toàn danh dự.”

Giọng nói của anh như khoét sâu thêm vào nỗi buồn thương. Eun

Tak sững sờ nhìn đăm đăm vào vành mắt ươn ướt của Yêu Tinh. Vì vội vàng
mà cô đã gây ra lỗi lầm lớn rồi. Eun Tak muốn nói xin lỗi anh nhưng cô
không thể thốt nên lời.

“Bước về phía Hoàng thượng chẳng có gì tốt đẹp cả. Thế nhưng

tôi vẫn tiến lại gần. Mỗi một bước chân của tôi, những con người vô tội lại
phải chết. Tội lỗi của tôi tuyệt nhiên không thể tha thứ. Bây giờ tôi đang
nhận sự trừng phạt. Thanh kiếm này chính là sự trừng phạt đó.”

Thế nên anh mới bảo cô rút thanh kiếm ra cho anh. Eun Tak như

đồng cảm với nỗi buồn của anh. Trái tim cô cũng đau nhói như thể có thứ gì
đó đâm vào.

“Dù có là sự trừng phạt đi chăng nữa, tôi cũng đã phải chịu đựng

suốt 900 năm rồi. Như thế không phải là quá nhiều hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.