YÊU TINH - Trang 238

Tak bỗng thấy đau đến không thở nổi.

Mở cánh cửa phòng Yêu Tinh ra là đến cánh đồng hoa kiều mạch

trải dài mênh mông. Eun Tak chợt nhận ra bó hoa kiều mạch cô nhận được
từ Yêu Tinh lần đầu tiên được hái ở đây. Dưới ánh trăng bang bạc và bầu
trời đêm trong trẻo, những bông hoa kiều mạch lay động trông như những
bông tuyết. Thật đẹp làm sao.

“Phía sau cánh cửa của chú lúc nào cũng là một nơi đẹp như thế

này sao? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cánh đồng hoa kiều mạch đấy, đẹp quá đi
thôi. Có phải bó hoa mà chú cho tôi được hái từ đây không?”

“Ừ.”

“Tôi vẫn nhớ ngôn ngữ của nó đấy.”

“Người yêu.”

Nghe được từ “người yêu” phát ra từ miệng Yêu Tinh, trái tim Eun

Tak lại đập thình thịch, dù anh bảo rằng những thứ cô nhận được hôm nay
không hề chứa đựng tình yêu trong đó.

Dưới ánh trăng bàng bạc, Yêu Tinh đứng giữa cánh đồng hoa kiều

mạch trông đẹp đến nao lòng. Cơn gió mát lành mơn man thổi qua mái tóc
anh. Đôi má Eun Tak lại đỏ ửng lên. Cô quay người ngắm nhìn những bông
hoa, cố giấu đi đôi má đang nóng bừng của mình.

“Nơi này có vẻ có nhiều ý nghĩa với chú nhỉ? Chuyện rút kiếm

nhất định phải thực hiện ở đây cơ mà.”

“Là nơi bắt đầu và kết thúc của tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.