YÊU TINH - Trang 25

Ông trời à? Tên đó dám nhắc đến ông trời với Người cơ đấy. Từ

lúc nào ông trời đứng về phía các ngươi vậy. Hoàng thượng mím chặt môi.
Kim Shin lấy hết sức bình sinh, cố gắng trấn tĩnh. Tầm nhìn trước mặt hết
sức mơ hồ, anh như thấy được khuôn mặt méo mó vì tức giận của Hoàng
thượng. Sự căm thù của Hoàng thượng hệt như dòng dung nham sôi sùng
sục đã khắc vào trái tim, khiến Người mờ mắt mất rồi. Kim Shin vẫn gan lỳ
trước sau như một, không hề cụp mắt né tránh, anh nhìn xoáy vào Hoàng
thượng. Chạm đến ánh mắt cháy bỏng ấy, Hoàng thượng không thể chịu
đựng thêm nữa.

“Ánh mắt của tội nhân mà lại dám ngang nhiên thách thức như

thế, thật khiến tâm can ta rối loạn. Mau chém hắn cho ta!”

Tên cận vệ vừa chém một nhát vào đầu gối anh khi nãy lại rút

kiếm ra, toan vung xuống. Thế nhưng keng một tiếng, âm thanh lưỡi kiếm
chém vào nhau vang lên. Kim Shin ngăn lại đường kiếm của tên cận vệ, anh
thều thào.

“Đây không phải việc của nhà ngươi.”

Anh là võ thần của thời đại này. Nơi chiến trường máu lửa, quân

địch tàn ác thế nào cũng không giết được anh. Đối với tên cận vệ này, anh
cũng là sự tồn tại thiêng liêng như thế. Hắn run rẩy, đánh rơi cả thanh kiếm
trong tay.

“Giây phút cuối cùng của ta, trông cậy hết vào ngươi đấy.”

Kim Shin truyền lời với người thuộc hạ thân tín. Trong giọng nói

run rẩy của anh chất chứa biết bao phẫn nộ và bi thương. Chẳng ai thấu
được tâm tư ai oán của anh lúc trao thanh kiếm như một phần cơ thể mình
cho người thuộc hạ. Tiếng khóc than não nề của bách tính bên ngoài thành
truyền đến. Trời đất quỷ thần, Ngọc hoàng Thượng đế hay vị Sơn thần Thổ
địa nào đó cũng được, xin hãy rủ lòng thương cứu tướng quân của chúng tôi.
Kim Shin như nghe thấy tiếng khóc không dứt của họ vọng lại từ cõi xa xăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.