YÊU TINH - Trang 267

“Em hát hay thật đấy.”

Eun Tak mỉm cười vì lời khen ngợi nhã nhặn của Yêu Tinh. Lúc đi

chỉ có một mình, nhưng lúc về có hai người cùng sóng bước bên nhau, Eun
Tak không còn cảm thấy cô đơn nữa.

“À, sao chú biết được tôi ở đây mà đến vậy?”

“Em có chạy đi đâu cũng ở trong lòng bàn tay tôi thôi. Việc ở

quán gà rán thì sao? Em bị đuổi rồi à?”

“Công việc còn nhiều hơn ấy chứ. Đi hát chúc mừng cũng vui mà.

Có điều nhìn thấy đám cưới, tâm trạng tôi có hơi kỳ lạ.”

“Kỳ lạ thế nào?”

“Chỉ là… À, sẽ không có mẹ thắp nến cho tôi. Không có bố dắt

tay tôi vào lễ đường. Không có bạn bè cùng chụp chung một tấm ảnh…
Không có bạn bè, nên tiền mừng cũng không có nốt… Ừm, là những suy
nghĩ kiểu vậy đó. Buồn cười nhỉ?”

Nói đến tiền mừng, Eun Tak vốn hay nở nụ cười nhẹ liền nhe răng

ra cười hì hì. Gương mặt Yêu Tinh cau lại. Cô bé này, cứ hễ nhắc đến
chuyện gì đó là lại có cả đống sự tình chực chờ tuôn ra như suối. Chẳng hiểu
sao anh cứ luôn cảm thấy đó là lỗi của mình, nên thường không biết làm gì
ngoài im lặng.

“Vậy nên tôi vẫn muốn làm Cô Dâu của chú. Bởi vì tôi sẽ có một

gia đình. Một kẻ không có gì như tôi lại có gia đình, cứ như định mệnh
vậy… Tôi những tưởng chú sẽ đến bên tôi.”

Những lời thật lòng từ trái tim Eun Tak. Nói ra rồi, nước mắt lại

vòng quanh, Eun Tak đưa tay lên quệt chúng đi. Yêu Tinh chỉ biết ngỡ
ngàng nhìn Eun Tak. Giọng nói cô nghẹn ngào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.