YÊU TINH - Trang 268

“Sao em lại khóc? Định làm tôi thấy có lỗi à?”

“À không. Đúng ra tôi mới là người có lỗi. À chú này, thật sự xin

lỗi chú, vì tôi không rút kiếm ra được… Tôi muốn nói từ lâu rồi, nhưng
chúng ta cứ hễ gặp mặt là lại cãi nhau. Xin lỗi vì tôi không có giá trị sử
dụng, cả chuyện viết giấy cam kết, rồi vờ như mình có giá trị sử dụng nữa.”

Eun Tak vừa khóc vừa nói lời xin lỗi, bộ dáng lúc này trông có hơi

xấu xí. Nhưng thực ra kẻ xấu xí là anh mới đúng. Yêu Tinh nhíu mày. Giá
mà Eun Tak đừng khóc thì tốt biết bao. Kể từ khi gặp anh đến giờ, Eun Tak
hầu như toàn khóc thôi.

“Không đúng lúc cho lắm, nhưng tiện đây tôi cũng nói luôn. Giờ

việc làm thêm của tôi đã tăng lên nhiều rồi, nên chú có thể để tôi từ từ chuẩn
bị được không? Chú có thể chờ thêm một chút cho đến khi tôi rời đi không?
Đừng bắt nạt tôi nữa. Từ giờ cho đến lúc tôi đi, chú có thể giảm 50% chuyện
bắt nạt tôi được không? Nhé?”

Chính nét đặc biệt này của cô làm lòng Yêu Tinh xao động: Vừa

mới khóc đã lại cười ngay được. Lúc nào Eun Tak cũng cười rạng rỡ. Dù
buồn hay vui. Dù ánh đèn đường mờ ảo nhưng ánh sáng của Eun Tak vẫn
luôn rạng ngời. Yêu Tinh thấy tội nghiệp cô, cũng tội nghiệp cho chính bản
thân mình. Anh an ủi cô, rồi lại được cô dạy cách để an ủi. Cả chuyện xoa
đầu, cả chuyện vỗ nhẹ vai, Eun Tak cũng là người đầu tiên làm với anh. Hôn
anh cũng ghế, nói yêu anh cũng vậy.

Yêu Tinh dang tay ôm trọn Eun Tak vào lòng. Cái ôm đột ngột của

anh làm Eun Tak đông cứng cả người. Yêu Tinh ôm lấy tấm lưng của Eun
Tak, rồi yên lặng tựa cằm lên đầu cô. Cái ôm của anh thật to lớn và ấm áp.
Eun Tak chỉ mong giây phút này kéo dài mãi mãi.

“Không giảm giá cho em được đâu. 50% cũng không được.”

Eun Tak được ôm trong vòng tay anh, nghe vậy liền bật cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.