YÊU TINH - Trang 47

quàng khăn rồi hãy đi ra ngoài. Sau này con tuyệt đối không được nhìn
thẳng vào mắt hồn ma. Biết chưa?”

Người phụ nữ nhìn cô con gái không dời mắt. Linh hồn của cô

đang từ từ biến mất.

“Mẹ ơi, con xin lỗi. Là lỗi của con, tại con nhìn thấy ma quỷ.

Nhưng nhờ vậy nên con mới có thể nhìn thấy mẹ như thế này. Con không
sao đâu mà.”

“Ừ. Cảm ơn con vì đã nhìn thấy mẹ.”

Hai mẹ con nức nở một lúc, rồi cũng đến lúc phải nói lời từ biệt.

Có thể nói lời chia tay với mẹ như thế này thì việc trông thấy hồn ma cũng
không sao cả. Thật đấy.

“Giờ mẹ phải đi rồi... Mẹ yêu con, cục cưng của mẹ.”

“Con cũng vậy. Con cũng yêu mẹ lắm. Tạm biệt... mẹ ơi. Mẹ đi

bình an nhé.”

Dù Eun Tak vẫn nhìn thấy nhưng lại không thể chạm vào người

mẹ sắp sửa tan biến của mình, điều đó khiến cô bé càng đau buồn hơn.

“Mẹ nhất định phải lên thiên đường đấy.”

Không rõ người phụ nữ có nghe thấy câu nói của Eun Tak không,

cuối cùng cô khẽ gật đầu. Giờ đây trước mặt Eun Tak không còn gì nữa cả.
Ngay từ đầu đã không có gì ở đó rồi. Eun Tak ngã phịch xuống sàn, cô bé òa
khóc gọi mẹ. Khóc một lúc lâu thì chuông điện thoại vang lên.

Theo như lời mẹ nói lúc nãy, ắt hẳn là điện thoại từ bệnh viện

ngay ngã tư.

“Có phải là nhà cô Ji Yeon Hee không ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.