YÊU TINH - Trang 72

“Là cô. Chính cô đó! Tôi chưa bao giờ bị gọi đến như thế này!”

Cảnh tượng một người đàn ông cao lớn cùng một cô học sinh đang

đấu khẩu qua lại ngay giữa đường phố quả là không bình thường. Eun Tak
trầm ngâm một lát rồi nghĩ bụng “lẽ nào lại là cái đó”.

“Chú nói hết những gì chú thấy ở tôi đi.”

“Mặc đồng phục.”

“Còn gì nữa?”

“Tóc ngắn.”

“Thế là hết ư? Chú không thấy gì khác à? Như cánh chẳng hạn?

Dù sao tôi cũng là nàng tiên mà, Tinker Bell

[1]

ấy!”

[1] Tinker Bell: Nàng tiên thợ trong bộ phim hoạt hình Tinker Bell của Walt Disney.

Nhìn qua cô cũng khá dễ thương. Có lẽ cô thật sự dễ thương đấy

chứ. Không biết Yêu Tinh nghĩ gì mà chợt nhíu mày, rồi lại hóa thành ngọn
lửa và biến mất.

Ngọn lửa biến mất trước mặt Eun Tak. Cả khi xuất hiện hay lúc

biến mất đều chỉ trong một cái chớp mắt như thế. Eun Tak đột nhiên thấy
tiếc nuối. Đáng ra cô phải hỏi anh số điện thoại mới phải. Lần tới, phải hỏi
cho ra nhẽ chuyện làm thêm của cô.

Nhưng mà thật sự Eun Tak đã gọi người đàn ông đó đến ư? Bình

thường chỉ riêng chuyện tránh né ma quỷ thôi, cô đã tránh không kịp rồi, gọi
lên lại càng không. Mà ai lại đi hỏi “Cô gọi tôi lên bằng cách nào?” với
người không biết cơ chứ... Những điều ước chưa được thực hiện, người đàn
ông kỳ lạ thì cứ liên tục xuất hiện. Eun Tak thấy rối như tơ vò. Cô đi đến nhà
thờ, định bụng sẽ tóm đại ông thần nào đó rồi cầu nguyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.