lồ thứ hai. Một lần nữa, thông điệp này cũng chiếm nửa trang báo vàhiện ra
với cỡ chứ cái to – đừng đếm, hãy nói với người thí nghiệm là bạn đọc thây
dòng này và trúng 250 đô la. Lại nữa, không một ai đọc thấy thông điệp này.
Tất cả họ cũng bận rộn tìm hình để đếm. quan sát hành vi của họ vào cuối thí
nghiệm thật thú vị. tôi hỏi họ xem họ có thấy gì bất thường trong tờ báo này
hay không. Khi họ trả lời là không. Tôi bảo họ hãy lật tờ báo lần thứ hai.
Trong vòng vài giây, họ thấy ngay thông điệp thứ nhất. nhiều người phá ra
cười và nói rằng họ rất ngạc nhiên là mình đã bỏ qua nó. Khi họ thấy thông
điệp thứ hai, thậm chí họ còn kinh ngạc hơn nữa, và ngôn ngữ diễn tả của họ
thật là muôn màu sắc.
Tất cả mọi người tham gia cuộc thí nghiệm trên đều không nhận ra những
cơ hội rõ rành rành và quan trọng bởi vì họ không chú ý tìm chúng.
Câu hỏi quan trọng là những típ người nào thường nhận ra được những
kiểu cơ hội như thế này? Ai sẽ phát hiện ra tất cả các lá bài đều thay đổi trong
trò đánh lừa bài tây? Ai thấy cơ hội trúng 250 đô là trong thí nghiêm tờ báo?
Câu trả lời nằm ở sự khác nhau trong chiều hướng tính cách thứ hai của con
người may mắn và người không may – sự kích động thần kinh. Người đạt
điểm thấp ở chiều hướng này nhìn chung là điềm tĩnh và thư thái trong khi
người có điểm cao lại hay căng thẳng và lo âu.
Như được trình bày trong biểu đồ sau đây, người may mắn có điểm kích
động thần kinh trong bài kiểm tra tính cách thấp hơn người không may. Và
điều này có thể tạo nên sự khác biệt lớn khi họ đủ thư thái để nhận ra những
cơ hội may mắn.
Các nhà tâm lý học đã tiến hành nghiên cứu về tác động của lo lắng lên
khả năng nhận ra điều mình không tìm kiếm của chúng ta. Trong thí nghiệm
nổi tiếng. mọi người được yêu cầu theo dõi thật kỹ một chấm di động ở giưa
màn hình. Hầu như tất cả những người tham gia đều nhận thấy những dấu
chấm lớn này. Sau đó những nhà tâm lý học bèn thực hiện thí nghiệm tương
tự lên một nhóm người thứ hai, nhưng lần này họ treo một giải thưởng lớn
cho ai theo dõi chính xác cái chấm ở trung tâm. Theo những điều kiện như
vậy, mọi người ít thư giãn hơn nhiều về toàn bộ tình huống. họ trở nên chăm
chú đến chấm ở giữa, kết quả, hơn một phần ba số họ không nhận ra những
chấm lớn khi chúng xuất hiện ở góc màn hình. Họ càng chăm chú nhìn họ
càng bỏ sót nhiều.
Do bởi người may mắn có khuynh hướng thư giãn hơn hết, họ cũng nhận
ra cơ hội may mắn hơn nhiều, cho dù là họ không mong chờ chúng.
Họ sẽ là những người phát hiện ra những quảng cáo trong thí nghiệm
tờ báo và những chấm lớn ở góc màn hình vi ính. Và khả năng nhận ra những
cơ hội như vậy có tác động đáng kể, tích cực lên cuộc đời họ.