YÊU VÀ HẬN - Trang 243

Chương 13.

Gareth đứng trong ngưỡng cửa, giống như một thần Sấm phủ tuyết bằng da
bằng thịt, lanh lợi hơn hẳn những gã khổng lồ tuyết. Ghim chặt ánh mắt
tăm tối của hắn vào Rowena đến nỗi nàng không thể hụp đầu né tránh nếu
như một tia sét phóng ra từ những ngón tay của hắn thiêu cháy nàng ngay
tại nơi nàng đứng. Tuyết đông cứng mái tóc sẫm của hắn. Những mảnh
băng nhỏ bám chặt vào bộ râu gần như chôn vùi những đường nét cắt tỉa
gọn gàng của nó. Hắn được bọc chặt trong một chiếc áo choàng bằng lông
thú rất đen và dày như thể nó chỉ mới được làm ra trong vài giờ thay vì
nhiều năm. Trong một khoảnh khắc đáng sợ, Rowena đã tưởng tượng rằng,
những hạt sẫm màu đang nhiểu xuống sàn đá không phải là tuyết tan, mà là
những giọt máu từ da thịt thương tổn. Đôi tay nàng buông lỏng cú túm như
móng vuốt trên cánh tay của người hiệp sĩ. Một tiếng ho lúng túng phá vỡ
sự yên lặng.

Gareth hiên ngang tiến tới, giũ tuyết rơi xuống với mỗi bước chân.

Percival đứng lên khỏi vị trí đang khuỵu gối để gặp hắn. “Sir Gareth! Thật
ngạc nhiên làm sao! Điều gì đã mang ngài đến Midgard vậy?”

“Tuyết.” Gareth với tay xuống và véo mũi Percival. “Cha cậu có biết cậu ở
đây không vậy, Percival?”

Percival nhăn mặt. “Nay, nhưng tôi sợ là ông ấy sẽ biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.