YÊU VÀ HẬN - Trang 281

“Các hiệp sĩ chuồn hết rồi.” Lời của Freddie Nhỏ viền dày sự khinh miệt.
“Irwin đã mò vào trong để nói với họ Rowena là gì với ngài. Họ chạy nhốn
nháo như những con chuột đến hang ổ của chúng, sợ chết khiếp rằng ngài
có thể thức dậy trong tâm trạng cáu kỉnh.”

Gareth huýt sáo khi hắn móc một nồi sắt bên trên lò lửa. Hắn nhúng một
ngón tay vào trong chất chứa của nó rồi đưa lên môi. “Không nguy hiểm
đến nỗi thế, giờ thì sao?”

“Không gì hết. Sự phản trắc lộ rõ nhất trong một vài người đàn ông mà.”

Nắm tay của Gareth hạ xuống trên Freddie Nhỏ. Cậu bé hụp đầu tránh,
nhưng Gareth chỉ vò rối mái tóc cậu. “Kềm chế cái lưỡi của cậu, và chúng
ta sẽ tạo ra một hiệp sĩ, nhóc của ta à.”

Làn da trắng trẻo của Freddie Nhỏ đỏ ửng một màu hồng tương xứng. Bàn
tay cậu bé đảo ngược cú túm trên con dao, và Gareth biết cậu bé đang cố
dằn không thọc nó vào cổ họng hắn. Nụ cười của người hiệp sĩ không nao
núng, và chàng trai buộc phải tự thoả mãn bản thân bằng việc đâm một con
gián lang thang đang vội vã băng ngang qua bàn.

Irwin nao núng và vùi sâu hơn vào trong chiếc áo choàng của Gareth. Cậu
ta kéo cái thớt gỗ gần hơn vào ngực chỉ để nó bị giật ra khỏi tay khi Gareth
bước đến phía sau cậu.

Gareth chọc vào con cá muối và phô mai với vẻ thích thú. “Mấy tay con
hoang táo tợn ấy kiếm ra nho tươi ở đâu vào thời gian này trong năm vậy
nhỉ? Rowena có thích nho không?” – Irwin mở miệng trả lời, nhưng
Freddie Lớn mới là người nói, “Chưa bao giờ có. Chẳng hề có trái nho nào
ở Revelwood vào lúc Ro đủ lớn để nếm được chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.