YÊU VÀ HẬN - Trang 420

tăng gấp đôi nhịp bước xuống dưới bờ dốc, và Rowena nhận ra tất cả hy
vọng của nàng đều nằm trong toà lâu đài ở phía sau họ. Cứ mỗi cái đánh
tay trong dáng đi của Marlys, lưỡi dao găm lại thọc mạnh vào bên dưới
cánh tay nàng.

Những chiếc lều màu đỏ và vàng nằm rải rác dọc theo bãi cỏ. Marlys trao
cho một nhóm cận vệ một lời chào vô tâm, kéo giật Rowena hướng đến
đường cong thoai thoải của cây cầu. Hồ nước trải dài lấp lánh bên dưới sự
mơn trớn của ánh nắng chiều. Da thịt của Rowena đau buốt khi con dao cắt
vào sườn nàng.

“Chúa lòng lành!” nàng bùng nổ. “Cô có thể gia ơn cho tôi một cái chết
nhanh chóng như những người khác không? Cô phải tra tấn tôi mới được
à?”

Liếc lo lắng ra phía sau, Marlys bỏ qua mưu mẹo tử tế và trao cho Rowena
một cú đẩy mạnh. Cỏ trơn trượt tuột đi dưới chân của Rowena. Nàng trượt
nghiêng xuống sườn dốc và hạ cánh bằng mông. Từ nơi nàng nằm, chẳng
có gì trong tầm nhìn ngoại trừ những bãi cỏ dập dờn bất tận và tường thành
lỗ châu mai của một ngọn tháp khi nhìn qua bờ vai cấm đoán của Marlys.
Marlys đút con dao găm trở lại vỏ. Cô loạng choạng đi xuống đồi, kéo giật
Rowena ngồi lên, và đẩy nàng về hưỡng bãi cỏ trài rộng. Đôi tay cô ấy nắm
giữ sức mạnh của một người đàn ông, với mọi vết chai cũng như gân guốc.

Rowena quay người, lưng nàng cứng đơ vì cơn thịnh nộ. Marlys kéo một
sợi thừng dài ra khỏi áo khoác của mình.

Cơn thịnh nộ rỉ ra khỏi thân thể của Rowena khi một ký ức tối tăm hơn
chạm vào nàng. “Cư dân Caerleon giỏi giang các người luôn luôn có sự
chuẩn bị, đúng không?” nàng nói một cách thảm não.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.