YÊU VẬT - Trang 124

Đã qua quan, đến quan phủ đăng ký lạc tịch chưa?”

Chu Tư Tư cũng nhanh trí, bịa ra lý do: “Quê tôi bị thiên tai, cha mẹ đều
mất, lưu lạc đến tận đây, chưa kịp đăng ký.”

Bà cho thuê nói: “Vậy thì không được, không có hộ tịch không thể cho cô
thuê phòng được, tránh liên lụy đến lão nương phải chịu.”

Ông cho thuê lập tức kéo bà sang bên cạnh, dùng giọng không lớn không
nhỏ nói thầm nói: “Nếu cô ta không có cha mẹ song thân, lại trôi giạt khắp
nơi, trước giữ lại đây đã, đêm nay bán cho người khác làm thê thiếp cũng
không tệ, Vương Nhị mặt rỗ ngày nào cũng kêu gào muốn lấy vợ đấy …”

Chu Tư Tư sợ tới mức hồn bay phách tán, xoay người bỏ chạy.

Hai đại sói xám ở sau lưng cười đến ôm bụng.

Tôi vứt xương gà, cười lăn lộn, William vội cầm loa, nghiêm túc nói:
“Đừng cười nữa! Tiếp tục!”

Vài Bổi có vẻ mặt dữ tợn lập tức cầm lấy dây xích sắt trói Chu Tư Tư đi,
hét to: “Hoàng thiên hậu thổ, mưa thuận gió hoà, làm sao có nơi nào chịu
thiên tai được? Không thông quan, không có quê quán đảm bảo, lại nói
năng bậy bạ! Chắc chắn là gian tế! Bắt về phủ quan đánh hai mươi gậy hỏi
rồi nói!”

Chu Tư Tư ngã nhào mấy cái, mắt thấy đối phương mang dây xích sắt đến,
vội vàng hét to: “Mèo đại tiên! Mèo đại tiên! Mèo đại tiên!”

Tôi nhịn cười, bình tĩnh nhảy xuống, giả vờ giả vịt thổi khí, bọn bộ khoái
lập tức đứng bất động, rất giống phép định thân, lợn rừng có quan hệ tốt
còn nháy mắt với tôi, tôi cốc đầu hắn liền ngoan ngoãn.

Chu Tư Tư thở hổn hển, hết hồn chưa bình tĩnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.