YÊU VẬT - Trang 130

ong mật cần cù, từ ngữ trau chuốt cảm động, được mọi người vỗ tay khen
thưởng. Thỏ yêu cũng ngâm thơ uyển chuyển hàm xúc ứng đối, cảm thán
ong mật sinh ngắn mệnh khổ. Con chim trĩ tạo náo nhiệt, mượn ong mật
chăm chỉ trào phúng kẻ lười biếng, khiến tôi ở giữa không trung cũng phải
vỗ tay không dứt. Đáng thương cho Mao Chu thị lúc trước tự xưng là tài
nữ, đầy tự tin, bây giờ vét hết ruột gan cũng không sao nghĩ ra được một
bài thơ về ong mật, nghiêm mặt đứng đó. Trường hợp khó xử, chúng yêu
ngoài miệng khách khí khiêm nhường, lén che miệng châm biếm, sự xấu hổ
hiện lên mặt cô ta hồng rồi lại trắng. Cô ta tự biết mất mặt quá lớn, trơ mắt
nhìn hồ ly soái ca mình ngưỡng mộ trong lòng liên tục nhìn về mỹ nữ chim
trĩ, hận không thể cắn nát khăn lụa trong tay.

Bên hồ mọi người lại bắt đầu thi vẽ tranh, Mao Chu thị ngồi một bên không
hài lòng, hoàn toàn xa lạ. May mắn hồ yêu có nhiệm vụ trong người, làm
như không biết sự thiếu hiểu biết của cô ta, vẫn thâm tình ôn tồn như trước.

Tôi cướp lấy cái loa trong tay William hét mấy câu.

Hồ yêu tìm cớ tạm thời rời tiệc, Liễu yêu lắc lắc eo nhỏ, thản nhiên đi đến
cạnh cô ta, cười hì hì nói: “Đại tài nữ, Hồ Quân được sinh ra trong nhà
quyền quý, phép tắc rất nhiều. Nghe nói mẫu thân của chàng đã sớm chọn
cho chàng khuê nữ của nhà Lưu đại nhân rồi, tuyệt đối sẽ không lấy quả
phụ cửa nhỏ nhà nghèo đâu. Cho dù chàng có thích cô đi chăng nữa, đồ
cưới của cô có nhiều đi chăng nữa, không được giáo dục cũng vô dụng
thôi.”

Mao Chu thị bị châm chọc khó chịu, kiên quyết nói: “Không cần ngươi lo.”

Liễu yêu nhẹ nhàng nói: “Không phải có tiền là có thể thành danh môn.
Thương nhân hạ lưu, cô chẳng qua là loại nhà giàu mới nổi. Không được
cha mẹ chàng cho phép, cùng lắm cô chỉ làm tiểu thiế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.